Chương trước
Chương sau
Ở Lục Gia, Kim Ngọc ngồi thẫn thờ trên giường đã được người hầu thay hết vỏ ga mới. Những hình ảnh ảo ảo, thật thật tối qua vẫn còn nguyên trong tâm trí Kim Ngọc. Cô vẫn còn nhớ cảm giác lần đầu của mình, lập tức lúc này bên dưới truyền lên cảm giác hơi nhức nhối

Mấy lời tổn thương của Lục Dương nói ra vẫn còn găm trong tim cô. Cô không biết bản thân phải làm sao đây, tự dưng lại đi ngủ với đàn ông lạ. Lại còn là con trai của chủ nhà, dù cho bà và bác đứng về phía cô nhưng nếu người ngoài biết được lại chẳng nói cô là kẻ trèo cao cố tình tiếp cận Lục Dương hay sao? Nhìn anh ta vừa đẹp trai, vừa còn con nhà giàu thế kia thì chắc chắn người ta sẽ nghĩ cô là kẻ có âm mưu rồi.

Hơn nữa anh ta còn là CEO của OCB là công ty cô vẫn hằng mong ước được cống hiến, được làm việc hết mình ở đó. Vậy mà giờ lại thành ra như vậy Kim Ngọc cô có lẽ không thể tiếp tục ước mơ này nữa rồi.

Càng nghĩ càng nặng đầu, Kim Ngọc nằm vật ra giường tự gào khóc trong tâm hồn:

'Trời ơi là trời! Rượu ơi là rượu! Không biết uống mà còn đi uống để giờ làm nên cái chuyện mất mặt này đây'

Sáng hôm đó Kim Ngọc không đi học. Cô ở nhà nghỉ đến chiều mới đi làm. Vừa tới quán cà phê thì đã thấy anh quản lý xuất hiện. Anh quản lý khoảng hai mươi bảy tuổi là một người siêu dễ thương và tốt tính. Thế nhưng ngày hôm nay Kim Ngọc thấy mặt anh hơi khó coi. Chị Nhiên đang đứng cùng anh quản lý, thấy Kim Ngọc tới thì lập tức chạy lại đón tận cửa, chị nói thầm vào tai cô:

"Hôm qua em đã làm sai chuyện gì vậy?"

Kim Ngọc hoang mang đáp:

"Em đâu có làm gì đâu, có chuyện gì vậy chị?"

Anh quản lý thấy Kim Ngọc thì gọi vào phòng họp riêng. Anh thở dài rồi nói:

"Anh biết em chăm chỉ và rất nhiệt tình. Nhưng mà anh không biết em đã gây thù chuốc oán với ai ở trên văn phòng OCB ngày hôm qua vậy? Hôm nay phòng quản lý tòa nhà nói với anh phải cho em nghỉ việc nếu không họ sẽ phải cắt hợp đồng thuê mặt bằng của anh."



Kim Ngọc sửng sốt kêu lên:

"Sao ạ? Cắt hợp đồng ấy ạ?"

"Đúng vậy, hôm qua em đã làm gì sai mà để họ phải tức giận đến vậy?"

Kim Ngọc nhớ lại chuyện chiều hôm qua. Giờ mới chợt nhớ đến người đàn ông đứng bênh vực Uyển Hạ chính là tên công tử bột sáng nay. Kim Ngọc hoảng hốt đên cạn lời, sao cô có thể quên được chứ? Chính là anh ta, người mà Uyển Hạ nói là chồng sắp cưới.

Thấy mặt Kim Ngọc trắng bệch ra, quản lý nghĩ là đã xảy ra chuyện lớn nên càng lo:

"Thế nào hả? Sao có chuyện lớn mà em không báo với anh? Bây giờ anh phải làm sao đây? Anh không thể để hủy hợp đồng được."

Kim Ngọc bình tĩnh lại. Cô bây giờ đang rất rối bời nên cần phải xử lý từng chuyện một. Kim Ngọc hít thở sâu rồi nói:

"Dạ anh cứ để em nghỉ việc đi ạ. Chuyện này đều là do em. Em xin lỗi vì đã làm phiền đến anh ạ"

Nói xong cô đứng lên cúi đầu chào quản lý rồi rời đi. Quản lý có gọi tên cô cũng chẳng để ý nữa. Vừa vào phòng thay đồ của nhân viên vừa suy nghĩ về Lục Dương. Kim Ngọc biết hai phu nhân ở nhà vô cùng cao quý và giàu có, nhưng không ngờ gia thế của họ chính là tập đoàn OCB tiếng tăm lẫy lừng. Còn thêm người con trai của họ lại còn là người yêu của Uyển Hạ, kẻ với cô không đội trời chung. Bây giờ cô đã ngủ với người yêu của Uyển Hạ, một việc mà chỉ cần để lộ ra thì chắc chắn Uyển Hạ sẽ xé xác cô thành trăm mảnh. Cuộc đời cô vừa mới lên hương được một chút, giờ lại vì chuyện này mà một lần nữa bị dìm xuống hố sâu hay sao?

Nhưng Kim Ngọc nhận ra hình như hai phu nhân ở nhà đều chưa biết chuyện Lục Dương có người yêu nên mới tích cực tác hợp cô với Lục Dương như vậy. Uyển Hạ xinh đẹp, giỏi giang lại còn được Lục Dương yêu chiều, chỉ cần cô ta xuất hiện thì hai phu nhân không thích cô ta mới lạ. Càng nghĩ Kim Ngọc càng cảm thấy bất công và bế tắc. Cô đúng thật là đấu không lại với cô ta rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.