Hàn Nhược Nhi tức giận quay về liền mách với Hàn Ôn Vũ, ông ta an ủi đứa con gái nhỏ bảo bối xong đi tìm cô nói chuyện.
Hàn Ôn Vũ không gõ cửa, bước vào khuôn mặt tức giận nhìn cô trừng mắt.
"Em gái còn nhỏ, con nên nhường nhịn em con một chút, giúp nó." - Tuy tức giận nhưng không thể nói chuyện gay gắt với cô được.
Đôi môi cô gương ra nụ cười, đúng là không ngoài dự tính, xoay cây bút viết nhìn ông ta : "Mẹ tôi chỉ sinh ra mỗi tôi. Về vấn đề của nó phải dựa vào thực lực."
"Dù gì con bé cũng là em gái cùng cha khác mẹ với con. Con nên giúp con bé. Ba biết con bé cư xử không đúng với con nhưng mà..." - Nói tới đây ông ta lại ngập ngừng như chả nói thêm lý do chính đáng nào.
Cô im lặng thì Hàn Nhược Nhi bước vào sắc mặt sợ sệt như bị cô làm gì khiến ra nông nỗi này. Đi tới nắm lấy bàn tay mềm mại cô, cầu xin nức nở : "Chị, em xin lỗi vì thái độ em không tốt. Chị giúp em, sau này em sẽ ngoan ngoãn nghe lời chị."
Người lót đường người đi thế này, đây là ép cô đồng ý, nhưng mà cô giúp cũng được. Cho cô ta leo cao té đau, chả phải sẽ thú vị hơn sao. Nghĩ đến đây, cô mỉm cười nhìn hai người bọn họ năn nỉ cô.
"Hãy giúp em con đi."
"Chị giúp em đi mà. Em sẽ ngoan..."
"Vậy để xem "em gái bé bỏng" của tôi có khiếu diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chi-mang/2283056/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.