Sáng hôm sau, tiếng chuông báo thức vang vọng cả căn phòng, khiến cho Thẩm Hạo Quân và Ngọc Chiêu Vân phải nhíu mày khó chịu.
Cô xoay người, cơn đau quằn quại bên dưới truyền đến, cả cơ thể như vừa rơi xuống vực thẳm. Vừa đau vừa ê ẩm, lại có cảm giác khó chịu đến cùng cực.
Thẩm Hạo Quân cảm nhận được sự khác lạ của người trong lòng, từ từ mở mắt nhìn xuống, rồi lại nhắm mắt dưỡng thần, nhỏ giọng hỏi cô:
_ Rất đau sao?
_ Ừm...
Cảm thấy có gì đó không đúng, cô ngước mắt nhìn anh, hai mắt liền mở lớn, như không tin những gì mình vừa nghĩ đến. Cô khẽ hỏi:
_ Hạo Quân, chúng ta...?
_ Tối qua là em không kiềm chế được, lao vào anh nha! Chuyện này anh cũng là người bị hại còn gì?
Ngọc Chiêu Vân đẩy người anh ra, cố gắng gượng để ngồi dậy, nhưng cơn đau cứ như kẻ thù, bám lấy cô đến nổi chân cũng không cử động được!
Thẩm Hạo Quân cười nhạt, cúi xuống nhìn gương mặt đang cố chịu đau của cô, anh khẽ hỏi:
_ Vân Nhi, có cần anh giúp không?
_ Hạo Quân, ba mươi hai năm qua, anh không được giải tỏa sao? Sao lại hành em chứ? Đau chết em rồi!
_ Ngoan, lần đầu nhưng lại gặp trong tình trạng này, anh cũng thể khống chế.
Ngọc Chiêu Vân uất ức đến òa khóc, cảm giác kết hôn hợp đồng lại thành thật thế này, cô thà đi xem mắt còn hơn. Cảm giác khó chịu này, ai lại nói làm tình là sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-bat-dac-di/2681345/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.