Trong nhà hàng, Thẩm Tịch Y đã nhìn ra vẻ mặt phấn chấn của Ngọc Chiêu Vân, sau đó lại nhìn đống đồ ăn đang vơi đi trên bàn. Cô ấy lắc đầu bất lực, đúng là chỉ có đồ ăn mới thay đổi được con người ta.
Thẩm Tịch Y lại thăm dò Ngọc Chiêu Vân, muốn thật sự biết cô có thích Thẩm Hạo Quân không?
_ Vân Nhi, cậu cứ vậy mà bỏ mặc Thẩm Hạo Quân ở Singapore cùng người phụ nữ đó sao?
_ Không thì sao? Mình cũng đâu rảnh bay đến đó làm gì? Lỡ như anh ta nói không quen mình, chẳng phải mình phải đội quần đi về sao?
_ Nhưng...
Thẩm Tịch Y không muốn phá hỏng bầu không khí này của cô, nên đành im lặng cho qua. Nói cô bạn này ngốc, Thẩm Tịch Y cũng tin, chứ đừng nói cô ấy thích Thẩm Hạo Quân.
Ngọc Chiêu Vân ngước nhìn Thẩm Tịch Y, nhíu mày hỏi:
_ YY, cậu bị sao vậy? Đồ ăn không ngon sao?
_ Không phải, chỉ là mình nhớ đến Dương Long.
_ Nhớ? Anh ta có gì để cậu nhớ chứ?
Thẩm Tịch Y thở dài, vội trả lời cô:
_ Sau khi mình chia tay, anh ta vẫn cứ bám lấy mình. Còn hỏi, có phải cậu là người đã xúi mình chia tay anh ta không? Còn lớn tiếng chửi cậu giữa đám đông.
_ Anh ta dám chửi mình? Được lắm, mình chưa tính chuyện cũ, anh ta lại cả gan gây thù mới. Đợi anh ta về nước, mình tính luôn cả thù mới lẫn nợ cũ.
Thẩm Tịch Y khó hiểu, nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-bat-dac-di/2681338/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.