Nắng sớm tràn vào trong phòng, hương vị ấm áp lan tràn các giác quan. Cô gái trên giường hơi nheo mắt lại, hiển nhiên chưa thích nghi được với ánh sáng. Thấy căn phòng có vẻ là lạ, cô đưa tay dụi mắt, dáng vẻ đáng yêu như một con mèo con biếng nhác. Sau đó cô từ trên giường ngồi bật dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh, chợt nhớ ra đây là chỗ nào.
Ngày hôm qua cô đã bị gả cho người ta rồi.
Kể từ giờ cô sẽ sống ở đây.
Linh Đan không nhịn được thở dài một cái, bước xuống giường mở cửa sổ. Gió ùa vào phòng mát rượi, trong phút chốc làm cho con người tỉnh ngủ hẳn. Nhanh chóng rửa mặt, sau đó chạy đi tìm Mạnh Quân.
Hôm qua anh uống quá nhiều rượu, về đến đây nôn ói hết mấy lần mới an tĩnh thiếp đi được. Bây giờ vẫn chưa thể dậy nổi. Cô lo lắng nhìn đồng hồ, nếu không kêu anh dậy thì trễ xe mất.
Linh Đan lấy tay vỗ vỗ mặt của anh, nhẹ giọng gọi:
-Anh Quân, dậy đi nào.
Anh trở mình một cái, miệng lẩm bẩm gì đó nghe không rõ, lại ngủ tiếp. Trán cô xuất hiện ba vạch đen, kiên nhẫn gọi thêm mấy lần nữa. Thấy Mạnh Quân vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy, cô vào nhà vệ sinh bưng ra một ca nước, dùng tay vẫy chút nước vào mặt anh. Nhưng anh chỉ hơi nhíu mày, mắt vẫn nhắm tịt. Linh Đan liền bực bội dội hết cả ca nước vào người anh.
-Trời mưa.-người nào đó lập tức hét to.
Cô rất vô tội đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-anh-xe-roi/2546554/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.