🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Đêm đã khuya, mọi nơi đều rất yên tĩnh. Uất Noãn Tâm đang chìm sâu trong mộng đẹp, bất chợt bị một loạt tiếng chuông cửa làm cho thức giấc.

Cô cứ cho rằng mình đang nằm mơ, nhưng tiếng chuông cửa cứ vang lên không dứt, giống như địa ngục đang ráo riết đòi mạng.

Cô lấy chăn bọc đầu mình lại, giả vờ như không nghe thấy, hy vọng là nhà người khác. Nhưng tiếng chuông ngày càng rõ rệt, rõ ràng là tiếng chuông nhà của cô, đã bắt đầu vang lên tiếng chữi rủa của hàng xóm xung quanh.

Cô lập tức ngồi dậy, tức giận mở cửa ra. “Ai vậy, phát bệnh lúc nửa đêm nửa hôm sao?”

Nam Cung Nghiêu đứng ở trước cửa, say như chết, say khướt mỉm cười với cô. “Cuối cùng em cũng mở cửa rồi….”

Cô nhíu lông mày. “Anh đến đây làm gì?” Nhìn lướt qua phía sau lưng anh, không có ai khác. Sợ hãi một lúc, không phải anh tự lái xe đến đây chứ. Say khướt đến vậy, cũng may không xảy ra chuyện gì.

Tình hình bây giờ của anh, chắc chắn không thể lái xe về nhà được. Cô đưa anh về, lại sẽ dẫn đến một số phiền phức không đáng có. Nên quyết định ngay, cho anh ở lại một đêm.

“Anh vào nhà đi!”

“Em lạnh nhạt thật đó……….. cứ như vậy không thèm nhìn mặt anh sao?” Anh khàn giọng hỏi, có chút đau khổ.

Uất Noãn Tâm im lặng, cô không ném anh ra giữa đường là đã không tệ rồi, còn nói cô lạnh nhạt, có lòng tốt còn bị chê bai. “Khuya lắm rồi, đừng quậy nữa, mau vào đi.”

Cô nâng một cánh tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-100-ngay/1280391/chuong-287.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.