Ngủ ở nhà Ngũ Liên một đêm, sáng sớm Uất Noãn Tâm thức dậy làm bữa sáng, không ngờ anh lại dậy trước, ôm chiếc Ipad làm ổ trên ghế sofa không biết đang xem gì, mặt mày hớn hở.. Cô đi về phía trước nhìn. “Thông tin du lịch? Anh muốn đi du lịch sao? Chẳng lẽ phụ nữ ở Đài Loan vẫn chưa thỏa mãn anh?” 
Anh cốc đầu cô. “Trong đầu em không thể nghĩ đứng đắn hơn sao?” 
“Vốn dĩ anh cũng đâu phải người đứng đắn đâu, bớt giả vờ làm thiếu niên trong sáng đi.” 
“Xế!” Ngũ Liên mặc kệ cô, tiếp tục cúi đầu tìm thông tin. 
Uất Noãn Tâm làm xong bữa sáng đi ra, anh giơ Ipad lên, trên màn hìnhh là một thị trấn xinh đẹp, có nhiều loài hoa như hoa cẩm chướng. “Chỗ này thấy thế nào?” 
“Không tệ nha, tôi thích những chỗ như vậy.” 
“Tôi biết mà, tôi cố ý vì em, bỏ cả buổi sáng để chọn đó!” 
“Vì sao phải chọn nơi tôi thích chứ?” 
“Đương nhiên là dẫn em đi rồi!” 
“Tôi phải đi làm, không đi được.” 
“Thì xin nghỉ!” 
“Không cần! Gần đây tôi đã xin nghĩ rất nhiều rồi, xin nghỉ nữa sẽ bị sa thải đó.” 
“Vậy càng tốt, công ty của tôi cần những nhân tài như em. Anh ta trả lương em bao nhiêu, tôi trả gấp mười lần.” 
Cô chớp chớp mắt. “Không cần đâu, tôi không đáng giá được nhiều tiền như vậy.” 
“Đừng khiêm tốn nữa! Thời buổi bây giờ, heo còn tăng giá, em không tăng, chẳng lẽ ngay cả heo cũng không bằng sao?” 
Khóe miệng cô co giật. “Mới sáng sớm, có thể nói chuyện dễ nghe chút không?” Một ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-100-ngay/1280348/chuong-244.html