Sắc mặt của người đàn ông nhợt nhạt, vẫn còn hắng giọng, thét lanh lảnh chói tai: “Đến đây! Mày nổ súng, giết tao đi! Giết đi………..dù sao tao cũng không muốn sống nữa rồi……”
“Được! Mày không sợ chết…..vậy tao tặng mày hai người bạn, để đường xuống suối vàng mày cũng không sợ cô đơn rồi. Dẫn người lên đây!”
Một người phụ nữ trung niên và một bé trai khoảng mười một mười hai tuổi bị kéo lên, vặn vẹo cơ thể giãy dụa, miệng bị nhét một mảnh vai, chỉ kêu “ua ua”.
Sắc mặt của người đàn ông thay đổi, run rẩy khắp người. “Nam Cung Nghiêu, mày không phải con người!”
Vệ sĩ lấy mảnh vải trong miệng người phụ nữ ra, bà ta điên cuồng gào thét. “Khốn khiếp, mau nói cho anh ta biết đi! Ông muốn hại chết chúng tôi hả?”
Người đàn ông hơi do dự, nhưng lời nói tiếp theo của bà ta, khiến cho ông ta đau lòng.
“Một mình ông chết thì thôi đi, tại sao còn muốn kéo mẹ con tôi theo nữa hả? Súc sinh!”
Ông ta đau đớn thất vọng, lạnh lùng nhìn Nam Cung Nghiêu. “Mày để cho hai người họ một con đường sống đi, dù sao họ không còn có quan hệ gì với tao hết………”
“Ông nói gì hả? Ông có còn là con người không………Nam Cung tổng tài, chúng tôi không có quan hệ gì với ông ta, mẹ con chúng tôi vô tội……….anh bỏ qua cho chúng tôi được không? Tôi dập đầu lạy anh…….”
“Không ngờ mày còn máu lạnh hơn cả tao, nếu đã như vậy, tao thành toàn cho mày!” Nam Cung Nghiêu nâng tay lên, miệng của người phụ nữ bị bịt lại lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-100-ngay/1280290/chuong-186.html