“……..Bị em đoán trúng rồi, ngủ đi, ngủ ngon nha!” Câu trả lời của Ngũ Liên, hòa lẫn một chút do dự không rõ ràng, còn có chút bất đắc dĩ không nói nên lời.
“Liên, em tắm xong rồi….”
Trong điện thoại truyền đến tiếng người phụ nữ, Uất Noãn Tâm vừa buồn cười vừa tức giận.
Anh vốn là một tên đại sắc quỷ, mỗi giờ mỗi giây không thể tách khỏi phụ nữ. Một đêm xuân cùng với người phụ nữ khác, còn gọi điện thoại nói với cô, anh nhớ cô, có cần cường điệu hơn nữa không? Còn may cô không tin, nếu không lại mất mặt thêm.
“Được rồi, bạn gái của anh đang đợi anh kìa, mau chóng qua đó đi!”
“Ừ! Ngủ ngon!”
Trong phòng của khách sạn, bên ngoài cửa sổ là ánh sáng của màn đêm ở Đài Bắc. Ngũ Liên cúp điện thoại, nhìn ra ngoài cửa sổ, hơi thẫn thờ, đột ngột cuối đầu nở nụ cười mỉa mai.
Nói dối quá nhiều rồi, cho dù có nói thật, cũng không ai muốn tin sao? Có lẽ chính vì nguyên nhân đó, anh còn cố ý dùng giọng điệu nghiêm túc để nói, như vậy cô càng không nghĩ anh đang nghiêm túc.
Anh xem thường Nam Cung Nghiêu không dám đối mặt với chính tình cảm của mình, lựa chọn trốn tránh. Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, anh cũng học được cách che giấu cảm xúc thật trong lòng mình.
Anh châm một điếu thuốc, phun ra vòng khói mờ nhạt, làn khói màu xanh che mờ đi tầm mắt của anh, đôi mắt hơi nheo lại.
Ở trước mắt anh, hiện ra nụ cười của Uất Noãn Tâm, bản thân cũng cười theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-100-ngay/1280264/chuong-160.html