Uất Noãn Tâm giống như một con nai hốt hoảng không biết làm sao, rụt cổ lại,cả người rất căng thẳng, giọng nói bởi vì căng thẳng trở nên yếu ớt giống mộtcon kiến. “Muốn, muốn chứng minh như thế nào?”
“Hôn tôi!”
Hở?
Anh nói gì chứ? Hôn, hôn anh? Là cái ‘hôn’ mà người bình thường hay hiểu đếnsao?
Anh tại sao lại nói ra loại yêu cầu này chứ? Không lẽ là….
Uất Noãn Tâm sợ hãi vươn một cánh tay ra…..
Sờ lên trán của Nam Cung Nghiêu, bày ra bộ dạng ngốc nghếch, hỏi: “Anh phátsốt rồi sao?”
“Cô nói đi?” Khóe mắt nhếch lên, mập mờ và khiêu khích. “Không lẽ cô khôngmuốn hôn tôi?”
Hở?
“Không, không phải vậy….tôi nghĩ….” Cô đang nói gì vậy? Lời vừa nói ra, UấtNoãn Tâm liền hận một nổi không cắn đứt lưỡi mình, đầu óc cô có vấn đề sao? Cảngười anh là một sự hấp dẫn to lớn không ai sánh bằng, là thuốc phiện. Cô đượccoi là có lý trí lắm rồi, đổi lại người phụ nữ khác, sợ rằng đã trở thành hổ đóinhào vào ăn từ sớm rồi.
Đầu bắt đầu rối loạn.
Tiểu ác ma và tiểu thiên sư đánh nhau bốc lửa.
Hôn? Không hôn? Hôn? Không hôn?
Nếu hôn, có vẻ quá rụt rè hay không? Nếu như anh chỉ uống say, sau khi tỉnhrượu sẽ mỉa mai cô quá đói khát, chủ động cưỡng hôn anh thì phải làm sao? Dựatheo tính cách của anh, sẽ vu cáo việc này ngược cho cô, cũng không phải hoàntoàn không có khả năng xảy ra nha!
Nhưng mà, anh thực sự rất hấp dẫn rất hấp dẫn nha….cô không thể cản lạiđược!
Uất Noãn Tâm bị chính mình làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-100-ngay/1280210/chuong-106.html