Bên mép anh lún phún mấy sợi râu đã mọc lên, truyền đến mu bàn tay cô một cảm giác mềm mại và thô mài đan xen, làm cô thấy ngứa ngáy, lây sang cả trái tim khiến cô thấy không yên.
Khương Khả Vọng rút bàn tay bị nắm lại.
Theo bản năng đặt ở ngực, bàn tay còn lại đặt lên trên, che đi nơi anh hôn vào, muốn bình phục lại sự rung động anh khơi lên.
Cái đồng hồ lỏng loẹt kia cũng theo động tác của cô mà trượt đến tận giữa cánh tay mới miễn cưỡng kẹt lại. Bùi Úc mở mắt ra đã thấy, rồi một mực nhìn vào đó.
Về đến nhà cô liền tháo ra, đặt ở bên giường rồi đi tắm rửa. Tắm xong xuôi rồi đi ra ngoài, không thấy ai trong phòng, cô lại sang thư phòng xem xem. Anh ngồi ở trước bàn, cầm một chiếc tuốc nơ vít nhỏ tháo dây đồng hồ ra.
“Thử xem nào.” Anh ngẩng đầu lên, ngoắc tay về phía cô.
Mái tóc cô vẫn còn ướt đẫm, từng giọt nước chảy xuống, cổ tay cũng bị dính mấy giọt, cô đi qua, đưa tay cho anh.
“Cạch”, một âm thanh rất nhỏ vang lên, đã cài lên rồi. Đồng hồ đã được thu chặt lại đeo trên tay cô, rất vừa vặn. Cô giơ cánh tay vừa đeo đồng hồ xoay tới xoay lui hai vòng, mặt đồng hồ khảm kim cương ở bên trời giống như bầu trời đầy sao, dưới ánh đèn khúc xạ ra ánh sáng chói mắt.
“Thích không?” Bùi Úc hỏi cô.
Khương Khả Vọng gật đầu mạnh hai cái.
Sao có thể không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-het-han/2528531/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.