"Jin, nhờ anh đưa bọn tôi đến bệnh viện."
Harumi không rời mắt khỏi những vết thương lớn nhỏ phủ khắp người hắn, lên tiếng nói với Jin - người đang tạm kiêm vị trí tài xế cho bọn họ.
"Không, về thẳng nhà đi." - Shenri tựa lên cửa xe nhìn đường, dứt khoát phản đối.
Jin "..."
Số phận chó má gì mà phải vừa làm vệ sĩ kiêm tài xế riêng của hai vị tổ tông khó chiều này đây chứ? Nếu không phải vì quá tốt bụng Jin đã dừng xe dứt khoát đá hai người xuống đường. Cuối cùng vẫn quyết định mắt điếc tai ngơ, coi lời nói của hai nhân vật phiền phức này như gió thoảng bên tai.
Harumi bất lực không lên tiếng nữa, xem ra cô đã lo lắng dư thừa rồi, người đàn ông này căn bản không cần sự quan tâm của cô.
Sau khi đưa hai người về đến tận cửa, Jin vẫy tay chào tạm biệt rồi nhảy lên chiếc mô tô đàn em của mình đợi sẵn.
Hai người đã thống nhất sẽ tạm giấu chuyện này, tránh cả nhà làm ầm lên nên rón rén vào bằng cửa phụ bên hông dinh thự.
Sau khi lục tung cả phòng một phen, cuối cùng Harumi cũng tìm thấy hộp thuốc mang đến bên sofa, rất kiên nhẫn nói với ai đó.
"Để tôi sơ cứu vết thương đi, nếu không anh không giấu cả nhà được bao lâu đâu."
Shenri đành miễn cưỡng ngồi xuống dù không muốn chút nào, dùng ánh mắt phức tạp chăm chú nhìn những ngón tay trắng muốt thon dài duỗi đến bên mặt mình.
Nhìn vết bầm dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dracula/2579362/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.