Từ khi mẹ nhập viện, Lệ Ái bắt đầu vừa học vừa làm thay mẹ. Bà Phương Tình là lao công ở một trường mẫu giáo, khi nghe Lệ Ái nói rõ sự việc thì cô hiệu trưởng đã chấp nhận cho cô thay mẹ làm việc. Lương ở đây cũng không thấp mà cũng không cao, vừa đủ cho hai mẹ con trang trải cuộc sống. Ngoài ra bà Phương Tình còn nhận làm thêm việc ở một xưởng may nhỏ nên Lệ Ái cũng đến giúp mẹ luôn.
Hôm nay sau khi tan trường, Lệ Ái tức tốc chạy đến xưởng may làm việc. Bà chủ ở đấy rất tốt nên Lệ Ái cảm thấy vô cùng thoải mái khi làm ở đây. Mãi cho đến chập tối xong việc thì cô đến bệnh viện chăm mẹ một lúc rồi mới về nhà.
Tắm rửa cho sạch sẽ sau đó ăn vội bữa tối bằng một tô mì tôm rồi bắt đầu học bài. Mắt thì nhìn chữ nhưng đầu thì cứ đâu đâu không chú tâm được. Tiếng thở dài nhỏ phát ra một cách đầy phiền muộn, Lệ Ái không sao tập trung. Trong trí óc cô lúc này chỉ xoay quanh một chữ tiền. Tuy đã đi làm giúp mẹ để có thể có thu nhập trang trãi tiếp cuộc sống nhưng bấy nhiêu đó không đủ cho thời gian sắp tới. Đãi ngộ ba tháng ở bệnh viện sẽ nhanh chóng trôi đi thay vào đó là cả một mớ chi phí ập đến. Nếu tình trạng bệnh mẹ cô tốt lên có thể được về nhà thì chỉ còn lo tiền thuốc men nhưng cũng tốn khá nhiều. May là cô cố gắng có học bổng ở trường cho ba năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-nguoc-chieu-yeu-thuong/2537268/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.