Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng ấm áp trong khí trời đông se lạnh làm cho con người ta cảm thấy thoải mái trong lành hơn. Mạnh Thiếu Khiêm sau một đêm ngủ có vẻ không ngon giấc cũng đã tỉnh dậy. Đưa tay xoa hai bên thái dương, đầu hơi nghiêng sang bên cạnh thì thấy trống không liền chống người ngồi dậy. Lệ Ái đâu? Nhìn lại đồng hồ chỉ mới sáu giờ sáng. Chẳng lẽ đã đi học rồi à?
Nghĩ nghĩ chắc là do hôm qua rồi…Haizzz, anh sao lại quên thỏ con của anh chỉ là một đứa trẻ chứ….
Lúc Mạnh Thiếu Khiêm đi xuống nhà, anh thấy ở bếp có chuẩn bị sẵn thức ăn là trứng ốp la. Khoé môi cong lên rồi bắt đầu thưởng thức bữa sáng…Xem ra phải dỗ dành một chút rồi…Chỉ là khi Lệ Ái vào căn phòng đó anh thật sự không kiềm chế được mình…Nơi đó đối với anh là toàn bộ kí ức thời tuổi trẻ cho đến bây giờ anh vẫn không ngừng lắng nghe và tìm kiếm mọi tin tức….
—————————————————————
Lệ Ái từ sớm đã rời nhà, cô không biết phải đối mặt thế nào với anh. Cứ tránh đi trước chứ nếu không lại khiến anh tức giận thì không hay….
Sáng nay cô chọn đi bộ đến trường, đoạn đường mất hơn ba mươi phút nhưng Lệ Ái đi không cảm thấy mỏi chân tí nào….Chắc là trong lòng nặng nề nên mọi thứ cũng chả là gì cả….Chọn yêu anh là cô đã chọn chấp nhận đau khổ nhưng chỉ mới bao nhiêu đó cô không thể chịu được vậy về sau lỡ như anh tàn nhẫn hơn thì thế nào…Còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-nguoc-chieu-yeu-thuong/2537236/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.