Kể từ hôm đó, Mạnh Thiếu Khiêm và Lệ Ái đã dần tạo ra khoảng cách. Cô sau khi tan học thì về làm cơm tối chờ anh về. Mạnh Thiếu Khiêm rất ít nói nay còn ít nói hơn. Anh chỉ nói với cô, hỏi cô vài câu rồi thôi. Trong bữa ăn cũng vậy, bình thường cả hai sẽ trò chuyện, Lệ Ái hào hứng kể anh nghe, anh sẽ nghe và hỏi, không khí vô cùng ấm áp. Còn bây giờ một câu cũng chẳng có, chỉ có Lệ Ái hỏi anh cơm thế nào có ngon hay không thì Mạnh Thiếu Khiêm chỉ trầm mặt gật đầu. Ăn xong anh cũng không chờ cô ăn như mọi ngày mà sẽ đi ra ngoài để một mình cô lại. Đợi khi cô ăn xong thì trở vào dọn dẹp rồi lên phòng. Tối đến đi ngủ cũng vậy, anh làm việc rất khuya, Lệ Ái có chờ anh, dù buồn ngủ lắm nhưng vẫn chờ. Cứ ngủ quên cô lại chợt tỉnh cho đến khi thấy anh thì sẽ vờ ngủ. Hai người mỗi người một hướng mà quay mặt đối lưng nhau. Lệ Ái biết anh đã không còn tín nhiệm cô nữa rồi. Tự cô chuốc lấy mà thôi. Mạnh Thiếu Khiêm không biết, mỗi đêm Lệ Ái chẳng thể yên giấc, đầu cô rất hổn độn chỉ có thể thầm xúc động vào ban đêm….Nghĩ đến con của mình, đứa con cô đang giữ bí mật với anh, Lệ Ái càng đau lòng…..Cứ thế mà trôi qua mỗi ngày….
—————————————————————
Lệ Ái được tan học sớm, cô muốn đến thăm mẹ nên để vệ sĩ đưa mình tới đầu hẻm rồi bảo họ đi đâu đó, khi nào về cô sẽ gọi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-nguoc-chieu-yeu-thuong/2537186/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.