Gió đêm thổi thật mạnh khiến những tán cây đung đưa và rơi lá cuốn theo chiều cơn gió. Trên nền trời đen thăm thẳm ánh lên vệt sáng cùng tiếng thét dữ dội báo hiệu một cơn giông thật lớn sắp đến.
Tố Quyên sau khi hoàn thành xong các bước dưỡng da thì đi xuống nhà bếp uống một ly nước rồi mới trở về phòng ngủ. Trong lúc đứng ở tủ lạnh lấy nước lưng cô ta cứ lạnh thế nào ấy, như là có người đang ở phía sau nhìn chằm chằm. Tố Quyên thoáng rùng mình, cô ta quay phắt ra đằng sau nhưng không thấy gì cả. Hít thở nhẹ một hơi sau đó đi thật nhanh lên phòng.
Đóng cửa mạnh và chốt lại, Tố Quyên tắt đèn rồi lên giường chùm chăn kín cả người. Cơn giông bên ngoài đã lớn hơn, những giọt nước tạt mạnh in lên lớp cửa kính. Phía ngoài ban công một chậu hoa vì gió giật mà rơi xuống, Tố Quyên vô tình nhìn qua mà giật mình. Từ hôm xảy ra tai nạn với mụ đàn bà đáng chết kia chẳng đêm nào cô ta ngủ yên. Như ảo giác làm cô ta thấy bóng ma của mụ…..Cố gắng nhắm mắt lại để ngủ nhưng hễ nhắm là hình ảnh hôm đó lại hiện lên….Cứ thế Tố Quyên nằm quay qua quay lại, quay bên này thì cảm giác sau lưng có người nhìn, quay bên khác cũng tương tự nên đành nằm thẳng. Mãi cho đến không thể mở mắt nổi nữa, Tố Quyên mới nhắm mắt lại và cố gắng bình tâm để ngủ. Lúc này cửa sổ hiện lên một bóng trắng nhìn chằm chằm cô ta, Tố Quyên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-nguoc-chieu-yeu-thuong/2537138/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.