Kể từ ngày hôm đó Lệ Ái đã đến văn phòng dịch thuật Tinh Hà thử việc và trở thành nhân viên luôn. Với trình độ học vấn Lệ Ái chỉ còn thiếu thi đại học nữa thôi vì cô đã tự học trước đó cho năm lớp mười hai mỗi khi rảnh và cũng học xong cả rồi. Thái Minh cứ tưởng cô không biết nhiều nhưng chỉ cần cái gì nói ra cô biết thì cô làm rất tốt còn không thì nói qua một hai lần là cô hiểu được ngay. Lệ Ái đi làm rất đơn giản, cô không chưng diện gì cả, vô cùng khiêm tốn nên sớm được lòng mọi người trong văn phòng. Không ai nghĩ một cô bé mười bảy tuổi lại có thể cùng làm việc với họ mà nhiều khi họ thấy Lệ Ái còn giỏi hơn họ nữa. Đời tư của cô họ không bàn đến cũng không hỏi nhiều chỉ biết cô có một đứa con rồi thôi. Thứ họ nể phục là sự cố gắng và tài năng của Lệ Ái. Với một môi trường làm việc như vậy, Lệ Ái cảm thấy bản thân thật may mắn và được đền đáp xứng đáng với sự cố gắng chăm chỉ khi còn đi học. Mỗi ngày cô đi làm thì gửi con trai cho bà chủ nhà trông rồi phụ tiền chứ không ai trông được bé cả và vì bé con đã quen với bà chủ nhà rồi. Khi rảnh rỗi cô vẫn phụ tiệm phở chứ không nghỉ vì để có thêm thu nhập từ công việc khác nhau.
—————————————————————
Mạnh Thiếu Khiêm bốn tháng không ngừng tìm kiếm hai mẹ con cho dù anh có bận việc cách mấy. Dáng vẻ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-nguoc-chieu-yeu-thuong/2537096/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.