Mạnh Thiếu Khiêm được đưa đến bệnh viện Hàn thị, Lệ Ái lo lắng cùng các y tá và bác sĩ đẩy băng ca đưa anh vào phòng cấp cứu. Tới nơi, bác sĩ không cho cô vào dù Lệ Ái đã van xin nhưng bác sĩ nhất quyết không cho nên cô chỉ đành ngồi ở hàng ghế chờ. Đôi mắt đau xót cứ cách vài giây lại nhìn về phòng cấp cứu một lần, hai tay cô chắp lại không ngừng cầu nguyện. Có phải ông trời muốn trêu đùa Mạnh Thiếu Khiêm và cô không khi cả hai thật sự đến với nhau thì anh lại xảy ra chuyện này…..Vừa mới nói lời yêu cùng cô, bọn họ chỉ vừa mới bắt đầu những giây phút đầu tiên của một tình yêu đến muộn sau bao nhiêu đau thương….Bây giờ lại tiếp tục chìm trong những chuỗi ngày đau thương ấy nữa sao….Người nằm trong đó nên là cô mới đúng, cô mạnh mẽ lắm, cô đã vượt qua Tử Thần một lần rồi nên nhất định sẽ qua được lần nữa….Nhưng mà bên trong phòng cấp cứu kia lại là người đàn ông cô yêu nhất…..Anh yếu đuối lắm, sự tàn nhẫn chỉ là vẻ bề ngoài, Lệ Ái biết anh vẫn luôn mong bên cạnh có một người để anh tin tưởng chia sẻ, tựa vào mỗi khi yếu lòng….Vậy mà giờ đây, trong giây phút nguy hiểm nhất, cô lại chẳng thể bên anh…..Lệ Ái thà rằng bản thân chịu đau, chịu khổ chứ không muốn Mạnh Thiếu Khiêm đau đớn….Cô biết anh đau lắm vì thế cô sẽ cầu nguyện, cầu nguyện cho đến khi anh cảm nhận được rằng bên ngoài phòng cấp cứu vẫn có cô chờ anh tỉnh dậy…..Cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-nguoc-chieu-yeu-thuong/2537086/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.