Mạnh Thiếu Khiêm đưa mắt nhìn người đàn ông sau đó cười khẩy một cái với người phụ nữ kia. Anh thấp giọng:
“Hoá ra là người quen. Chúng ta vừa gặp nhau một tuần trước nhỉ, Kim Thiện?”
Người đàn ông tên Kim Thiện vẫn giữ nét cung kính gật nhẹ đầu rồi mới trả lời:
“Vâng, tôi định sẽ mời anh đi ăn một bữa để cảm ơn. Nhờ có Mạnh tổng chấp nhận hợp tác, bỏ vốn vào dự án mới của công ty tôi nên nguồn tài chính được ổn định. Tôi rất mang ơn anh!”
Người phụ nữ kia đi tới bám lấy cánh tay Kim Thiện, cô ta trừng mắt có phần tức giận trong lời nói:
“Hành động của anh vậy là sao, anh cớ gì phải hạ mình trước bọn hạ đẳng này. Chúng ta là tầng lớp thượng lưu cơ mà, gia đình em với anh đều có tiếng tăm….”
Chưa nói hết đã bị Kim Thiện chặn họng mà nói lớn:
“Đây là Mạnh tổng của Hàn thị. Anh nói cho em biết nhé Hồng Xuyên, nếu không có anh ấy thì bây giờ công ty đã lâm vào tình trạng khó khăn rồi đấy. Em nhìn cho rõ và nhớ cho rõ đừng ăn nói hàm hồ. Nếu so với Mạnh tổng thì hai gia đình của chúng ta chỉ là con kiến bé cỏn con thôi.”
Mấy lời chồng nói làm Hồng Xuyên nghệch mặt ra, cô ta vẫn không tin sự thật. Ăn nói hàm hồ gì vậy chứ, gia đình cô ta cùng Kim Thiện cũng lớn lắm chứ bộ, người đàn ông kia có cái gì để so. Nghĩ vậy, cô ta hất mặt nói:
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-nguoc-chieu-yeu-thuong/2537070/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.