Sợ cô sẽ xảy ra chuyện nên anh vội chạy theo chiếc xe ấy. Trên đường đi còn không quên cho người trông chừng mẹ Từ và gọi cả Thiên Tâm cùng Thẩm Quân đến trợ giúp.
Vốn đã biết tính tình của mẹ con bà Triệu nên anh cũng rất đề phòng họ, trước mắt vẫn nên giấu mặt đã. Đuổi theo cả một đoạn đường thì cuối cùng bọn họ cũng đã dừng xe tại một khu đất trống, còn có cả một căn nhà nhưng hình như, căn nhà này đã bị bỏ hoang rồi thì phải.
Vì sợ bọn họ phát hiện nên anh chỉ dám đứng từ xa nhìn cô bị bọn họ lôi kéo mà lại chả thể làm được gì. Đúng lúc ấy, Thẩm Quân và Thiên Tâm cũng vừa đến. Lo cho sự an nguy của cô, anh ngay lập tức đổi quần áo với Thiên Tâm và còn hoá trang bằng cách che mặt để bọn họ đều không ai nhìn ra.
Lẻn trốn vào trong, anh đã có thể nghe thoáng qua cuộc trò chuyện của bọn họ nhưng vẫn là không rõ lắm. Vì căn nhà này rất to nên độ vang vọng cũng rất lớn. Anh cố gắng lao thật nhanh đến chỗ bọn họ nhưng cuối cùng lại vẫn là một cái thở phào nhẹ nhõm bởi vì cô vẫn ổn. Họ vẫn chưa làm chuyện gì quá đáng với cô cả, nhưng ở góc độ gần như thế này thì ít nhiều anh cũng đã có thể chứng kiến được cuộc cải vã của bọn họ....
"Cái con nhỏ khốn kiếp này, tiền của ba tao mà mày cũng dám lấy sao?"
"Ba cô? Ha, các người về mà tự hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953199/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.