"Vậy em tắt nhé "
*tút tút tút*
__
Lúc này, nhóm bạn của cô đang trên đường về thì mạnh ai người nấy đều theo cặp với nhau như Tiểu Mễ thì đi với Tử Đằng còn Giai Giai thì lại đi với Tư Trình để lại một mình Thiên An bơ vơ giữa chốn này.
Bọn họ tách nhau ra để đi chơi riêng. Mặc kệ Thiên An có năn nỉ thì họ cũng không quan tâm đến cô, thay vào đó. Tiểu Mễ còn cho cô vài viên kẹo để vừa đi vừa ăn cho đỡ chán. Cô cũng không muốn làm phiền đến không gian riêng của họ nên bỏ đi trước.
"Chúc các cậu, đều vui vẻ!"
Thấy Thiên An nhấn mạnh câu như vậy. Giai Giai liền ra mặt nói với cô
"Cậu chúc bọn mình nhưng lại nhấn mạnh như vậy là có ý gì đây?"
"Mình có ý gì đâu chứ "
Tiểu Mễ: " Hay cậu đi cùng mình đi "
" Không nhé. Mình không có nhu cầu nhận cẩu lương miễn phí từ hai cậu. Vậy nhé, mình đi đây "
Nói rồi, cô cũng không muốn ở lại mà nhanh chóng rời đi. Hôm nay...cô không muốn trở về nhà sớm, nên cô có ghé qua một công viên gần đó, dạo một vòng, đi đến một dòng sông gần đó, cô ngồi cạnh bờ sông mà ngẫm nghĩ. Nhớ lại lúc nãy ở nhà của An Nhiên. Cô thật sự.... lúc đó...tâm trạng của cô không hề ổn. Nó rất tồi tệ, tệ đến mức cô muốn được nhanh chóng chạy đi đến nơi không người và khóc thật lớn. Lớn như chưa từng được khóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953189/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.