"Hmmm. Nói tóm lại em là của anh, còn mấy người khôn khéo thì ngậm cái mõm lại, nhá"
*Nghe chủ tịch nói vậy, chúng tôi nào dám cãi !!!
Kết thúc cuộc họp bằng những câu từ đe dọa người ta thì chắc cũng chỉ có chủ tịch nhà tôi mới thế thôi.
"Mời chủ tịch đi ăn cơm ạ"
"Hmmm. Không có bé anh không ăn được. Phải làm sao đây?"
Cô ngáp dài một hơi rồi nói
"Anh tự lo cho mình đi!!!"
"Buồn ngủ rồi sao?"
"Chỉ một chút hoyyyy"
"Thế bé con ngủ đi. Chút nữa anh về với bé nhé?"
"Nhưng mà anh nhớ phải đi ăn đấy"
"Dạ, tuân lệnh bé nhỏ. Em ngủ ngon nhé "
"Vậy em tắt điện thoại đây "
"Byeee"
*Tút tút tút*
Sau khi tắt điện thoại, anh lại tiếp tục dùi đầu vào công việc mà quên mất luôn việc ăn của mình. Anh cũng không đến công ty lâu rồi nên bây giờ công việc rất nhiều, mặc dù bên cạnh đã có Thiên Tâm và Thẩm Quân nhưng vẫn không xuể.
"Anh!"
"Nói!!"
"Em vừa nhận được tin Cố Mẫn Lan cô ấy đang....."
"Sao mày biết?"
"Thì....ai bảo thư ký của cô ta mê em làm gì?"
"Mày quen người ta à?"
"Không!!! Gu em đâu có mặn vậy. Qua đường thôi"
"Mày ác thật đấy em"
"Từ anh mà ra đấy thôi"
"Nói nhảm kẻo chị dâu mày nghe thấy đấy. Mấy giờ rồi?"
"Hai giờ"
"Em ở lại cùng Thẩm Quân làm tiếp việc đi, anh đi mua đồ cho chị dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953133/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.