Đọc được những dòng chữ này, đôi mắt cô bỗng cay cay, chiếc mũi dần nóng lên. Cô như muốn khóc vậy nhưng cô lại cố kiềm nén lại. Cô thật sự không biết bản thân mình đã từng gặp anh, cũng không biết anh đã yêu cô từ bao giờ cho đến hôm nay....cuối cùng cô cũng đã biết hết rồi.
Bầu trời đang dần bắt đầu với ngày mới nhưng đêm qua....Cố An Nhiên lại chẳng ngủ được tẹo nào cả. Lúc cô sửa soạn xong quần áo đến trường, đi xuống dưới nhà ăn sáng, mọi người khi nhìn thấy cô ai nấy đều tá hỏa hoảng loạn
"An Nhiên, sao mắt cháu.....?"
"Mắt cháu sao thế bà?"
"Đêm qua ngủ không được à? Sao quầng mắt lại thâm đen thế này?"
"????"
An Nhiên vừa nghe bà nói mình có quầng thâm mắt, cô liền lục lọi lấy cái gương ra soi. Nhìn mình trong gương cô như muốn gục ngã tại chỗ. Ôi mẹ ơi, nhìn như con gấu trúc vậy. An An khi nhìn thấy, muốn cười thật to vào mặt cô nhưng lại thôi. Kẻo cô lại khóc đấy.
"Cậu ăn xong mình sẽ giúp cậu cứu giản đôi mắt này"
"Cứu được không?"
"Có thể "
"Vậy cậu ăn nhanh đi "
Bà nội ngồi ghế đối diện liên tục lắc đầu cảm thán về cô. Ngủ không được một đêm thì thôi, nhỡ con bé cả một tuần chẳng ngủ được ngày nào thì sao?
Phải. Dạo gần đây cứ thế đấy bà ạ. Từ lúc anh đi đến nay, cô lại chẳng thể yên giấc được. Do công việc bên kia bận rộn nên anh cũng đâu thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953104/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.