Trà Dụ theo tiếng mở cửa của cô mà ngoái đầu lại nhìn, anh lên tiếng:
- Ăn tối chưa?
Lục phiêu diêu vừa thay giày ra, mang đôi dép bông màu hồng phấn mà anh mua:
- Ăn rồi.
Anh thấy cô đang đi lại phía mình thì nhấc dĩa trái cây đang để bên cạnh lên, đưa về phía cô:
- Lại đây ăn dưa xem phim.
Cô nhanh chóng đồng ý, tiến lại ngồi cạnh anh, cầm một miếng dưa hấu được cắt gọt sẵn, đầy ngọt ngào và mát lạnh đưa vào miệng.
Mắt hai người chăm chú dán vào ti vi.
Lúc này là cảnh nam chính do Trà Dụ đóng nhận ra mình bị chính những huynh đệ cùng làm cảnh sát của mình phản bội, đẩy anh vào hang ổ của bọn buôn thuốc phiện.
Chúng tiêm một liều thuốc vào người nam chính, đồng tử anh ta như tan rã, hai mắt càng lúc càng mơ hồ, cơ thể lâu lâu còn co giật.
Lục phiêu diêu xem mà nhăn mặt, cô quay đầu hỏi anh:
- Lúc anh diễn cảnh này, cảm xúc thế nào?
Trà Dụ nhai nuốt miếng dưa trong miệng, mắt vẫn chăm chú theo dõi tiến độ bộ phim, nhưng vẫn dành ra chút thời gian trả lời cô:
- Đau đớn, nhưng sau đó lại cam chịu nỗi sung sướng do thứ mình căm ghét đem đến. Nỗi hận người khác đồng thời hận bản thân quá tin đồng nghiệp.
Cô vừa nghe vừa gật đầu, nhưng riêng cô biết cô có vẻ sẽ không diễn ra được cảm xúc lúc đó đâu. Rất khó.
Anh như biết suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-day-du-do-cua-luc-tra-tien-sinh/2963061/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.