Trà Dụ cảm nhận được cô đôi lúc đang nhìn mình, anh nghiêng đầu nhìn cô, vừa hay bắt gặp ánh mắt cô, cả hai cứ thế mà chạm mắt nhau.
Lục Phiêu Diêu vội vàng quay đầu đi, tránh ánh mắt của anh.
Đang đi thì cô chợt nghe tiếng anh nói rất nhỏ:
- Xin lỗi.
Cô cứ tưởng bản thân mình nghe nhầm, khẽ lên tiếng hỏi lại:
- Anh nói gì?
Trà Dụ lẩm bẩm gì đó, cuối cùng đáp lời cô:
- Tôi không nên ép đặt em. Nếu em muốn thì cứ ở lại quay.
Cô còn chưa hết bất ngờ thì lại nghe thấy anh nói tiếp:
- Vậy nên đừng xa cách tôi.
Lục Phiêu Diêu cúi đầu, chân cô đạp lên hòn đá nhỏ trên đường, bước chân ngày càng nhanh:
- Tôi cũng có lỗi vì hôm qua đã lớn tiếng với anh.
Lúc này trong máy quay bất ngờ xuất hiện khung cảnh chàng trai vươn tay xoa đầu cô gái, rất hài hòa.
Cô không khỏi bất ngờ khi anh xoa đầu ngay chỗ này:
- Sao thế?
Anh khẽ cười, khóe môi cong lên một độ cong nhỏ, ánh mắt anh dần nhu hòa lại:
- Không có gì.
Đi ngang cánh đồng hoa cải, mùi hương quen thuộc ấy lướt ngang hai người, Lục Phiêu Diêu quay đầu nhìn theo hướng cánh đồng:
- Trà Dụ nhìn kìa, đẹp lắm đấy.
Anh nhìn theo hướng cánh tay cô chỉ, sau đó chuyển mắt nhìn cô:
- Ừ, đẹp thật.
Dưới ánh mắt cùng lời nói có phần mập mờ của anh, cô không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-day-du-do-cua-luc-tra-tien-sinh/2963002/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.