Từ lúc nhìn thấy Kiều Duật, Hứa Nguyên vẫn là bộ dáng đứng ngồi không yên, cậu để Kiều Duật vào nhà, ngồi trên chiếc sô pha rộng rãi dành cho một người, nhưng cậu vẫn như cũ không chịu ngồi xuống bên cạnh hắn.
Cậu không hỏi vì sao Kiều Duật lại đến tìm mình, hay tìm mình bằng cách nào, cậu chỉ đứng một bên, nhẹ giọng hỏi hắn có muốn uống nước không.
Giống như bị một khối dị vật mắc kẹt ở cổ họng, Kiều Duật im lặng một lúc lâu mới lắc đầu đáp: “Không cần.”
Thoạt nhìn thế mà lại có chút ủy khuất.
Nhưng Hứa Nguyên vẫn xoay người đi vào nhà bếp, có lẽ là vắt óc cũng không tìm được chủ đề nói chuyện tiếp theo, hoặc cũng có lẽ là ngại ở cùng với hắn, cậu không để ý lời từ chối của Kiều Duật, trực tiếp rót đầy cốc nước mang ra cho hắn, miệng cốc vẫn còn tỏa ra chút khói, hình như mới sôi không lâu. Thế cho nên khi Kiều Duật nhận lấy cốc nước, trong nhát mắt ngắn ngủi đó hắn thấy đầu ngón tay đỏ ửng của cậu.
“Tay em…. Có bị bỏng không?”
Kiều Duật đặt ly nước xuống, chỉ chỉ tay Hứa Nguyên.
Hứa Nguyên lúc này mới nhận ra, sợ hãi giấu mu bàn tay ra sau, dùng sức chà xát, vì thế đầu ngón tay lại càng đỏ hơn.
Không khí trong phòng nháy mắt trở nên vô cùng trầm mặc.
Hai người đều không lên tiếng, cũng không động đậy, trong khoảnh khắc này, kiều Duật chỉ nhìn chằm chằm Hứa Nguyên, ánh mắt rơi trên khuôn mặt khiến hắn ngày đêm trằn trọc, lướt qua bờ vai và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-chia-tay/931359/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.