——————Editor: Mèo—————–
Khi Thịnh Tông gọi điện thoại đến, Hứa Nguyên phải mất một lúc mới phản ứng lại được, nghe thấy giọng nói ba phần thân thuộc bảy phần xa lạ từ di động truyền đến, cậu thậm chí phải nhìn lại một lần, xác nhận số điện thoại gọi đến là số lạ, mới từ trong trí nhớ lục ra được bóng dáng đã từng quen biết.
Thịnh Tông.
Hóa ra là anh ấy.
Rất nhiều năm trước, y là anh trai Alpha cạnh nhà cậu, lớn hơn cậu vài tuổi, coi như là nhìn cậu lớn lên, cậu còn nhớ rõ lúc nhỏ, mỗi ngày đều theo sau Thịnh Tông gọi “anh”, “anh” ríu rít. Cũng may Thịnh Tông là người kiên nhẫn cũng vô cùng ôn nhu, chưa bao giờ chê cậu phiền phức, lúc Hứa Lâm Sơn bận rộn, y sẽ nấu cơm cho cậu ăn, dẫn cậu ra ngoài chơi, còn dạy cậu làm bài tập.
Mãi đến khi Hứa Nguyên lên cấp hai, Thịnh Tông ra nước ngoài du học, cả hai mới dần mất liên lạc.
Thật sự là đã rất lâu rồi.
Không ngờ, Thịnh Tông lại gọi cho cậu.
“Anh về nước rồi à?”
“Ừ.” Giọng của Thịnh Tông trầm hơn trước một chút, rút đi vẻ trong trẻo của thiếu niên, thay vào đó là cảm giác chín chắn trưởng thành, “Anh vừa về nước được hai ngày.”
“Thật tốt quá.”
Nói xong cảm thấy có chút khô khan, Hứa Nguyên muốn nói thêm một câu nữa, nhưng vốn từ nghèo nàn, suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ được nên nói gì cho phải, vì thế cả hai im lặng hồi lâu, bầu không khí có chút khó xử.
Thịnh Tông hiển nhiên cũng đã nhận ra, tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-chia-tay/931336/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.