Mấy ngày nay, sức khỏe của Cẩn Ngọc Vân cũng đã hồi phục. Hằng ngày cô đều tranh thủ thời gian đến thăm bà và cha. Mỗi lần cô đến bệnh viện đều là anh đưa cô đi đến rồi đúng giờ đón cô về, cô cảm thấy mệt hộ anh luôn.
Hôm nay lại là một ngày như vậy, ngồi trong xe cô liền bảo anh.
" Suốt ngày đều phải đưa tôi đi rồi đón tôi về, anh...không mệt sao ?"
" Không mệt."
" Hay là từ mai cứ để tôi tự đi xe đi ?"
Anh không đáp lại lời của cô chỉ đang suy nghĩ một cái gì đó, rồi lên tiếng.
" Không thì cô dọn đến ở cùng tôi ?"
" Chuyện này thì..."
Thật ra cô từng nghĩ đến chuyện này rồi, dù sao cũng phải đóng giả làm vợ chồng trong hai năm, không thể cứ sống riêng mãi được.
" Anh thấy ổn thì tôi sao cũng được."
" Vậy bao giờ cô dọn đến ?"
" Cuối tuần này."
" Được, tôi sẽ cho người dọn dẹp phòng cho cô."
Anh chở cô đến quán cà phê vì hôm nay cô có hẹn với Lan Khuynh.
Đến nơi thì thấy Lan Khuynh đang đứng ở ngoài đợi cô, cô đi đến bên rồi khoác tay cậu ấy.
" Chờ lâu không ?"
" Cũng quen rồi. Chúng ta mau vào trong đi."
Vừa ngồi xuống Lan Khuynh liền hỏi.
" Sức khỏe của cha như nào rồi ?"
" Cũng đã đỡ hơn nhiều rồi."
" Vậy mày cùng anh ta..."
" Bình thường."
" Tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ca-doi-cua-tieu-tong/2682166/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.