“Chồng! Anh đã có tất cả từ em rồi đấy! Em tự nguyện trao trái tim này cho anh!”
“Baby em thật là ngoan! Em biết tại sao anh rất thương em không?”
"Um.... aaaaa s.u.o.n.g!!!"
“Vì em ngoan! Ngoan trong cả nghĩa đen và nghĩa bóng!”
Triệu Vy Vân mãn nguyện cười rạo rực, cô dần dần mệt lả nhưng hình như nửa thân dưới của Vũ Thần chưa thể buông tha cho cô. Nó cứ cứng như bê tông muốn đục nát người cô vậy.
“Chồng! Của anh vừa to vừa cứng em không chịu được nữa! Anh ra khỏi người em đi!”
Vũ Thần nhăn mặt, anh cười khỉnh:
“Nhóc con! Em đừng nghĩ có thể bỏ con giữa chợ, chọc cho ông đây cứng để thoả mãn cái thói hư hỏng của em rồi bỏ chạy hả? Em không thoát khỏi tôi đâu..”
Vũ Thần bật người ngồi dậy, anh nhấc sâu cái đó vào trong cựa quậy khuấy đảo cơ thể cô. Miệng mấp máy cắn vào nhuỵ hoa đỏ hồng dằn xé cô vừa sướng vừa rên lên.
“Aaaaa! Chồng... anh...
“Anh nói rồi! Đêm nay anh phải chơi cho em mệt lã đến mức kiệt sức, làm cho em sướng chính là thành tựu của anh! Cục cưng cùng nhau lên đỉnh nhé!”
“Aaaaa!!!!” Triệu Vy Vân kêu lên tiếng thất thanh, anh thanh vọng xuống dưới gian bếp đã vô tình bị vài người hầu nghe thấy nhưng đó là thứ mà Vua Thần cố tình làm vậy.
“Em bảo anh ra nhưng sao bây giờ lại rên to vậy? Người hầu nghe thấy họ nghĩ là anh ăn hiếp em đó.”
“Anh anh đâm sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-be-duong-/3730865/chuong-91.html