Tuấn Hiên mang theo hồ sơ bệnh án của Triệu Vy Vân bước vào phòng bệnh. Vừa mới bước vào hắn đã trông thấy cảnh tượng nam nữ ôm chầm lấy nhau chặt khít.
"Um... hum...."
Vũ Thần không hề có biểu hiện ngại ngùng nhưng Triệu Vy Vân thì ngược lại, cô hơi bối rối mỗi khi gần gũi với Vũ Thần, càng ngại ngùng hơn khi có sự xuất hiện của người lạ.
Triệu Vy Vân đẩy nhẹ lồng ngực của Vũ Thần ra xa, cô thở nhẹ, gương mặt hơi ửng đỏ.
“Sao rồi? Hôm nay xuất viện luôn được chứ?”
“Vâng! Bác sĩ bảo vết thương không quá nặng chỉ cần dưỡng bệnh tại nhà.”
“Ưm! Cậu thu xếp đồ đạc giúp tôi ngay, tôi cần về nhà giải quyết một số việc.
Triệu Vy Vân còn chưa có ý định trở về nhà vào lúc này, cô tỏ ra rõ buồn. Nhỡ đâu về nhà lại đối diện với Mỹ Kỳ thì
Thật đáng sợ!
Chiếc xe màu đen bóng loáng hiệu Mercedes từ từ tiến thẳng vào bên trong dinh thự rồi dừng hẳn lại trước cửa chính.
Vũ Thần nhẹ nhàng bước ra khỏi xế xịn, anh mở cửa cho Triệu Vy Vân.
Đợi khoảng chừng 3 phút mà Triệu Vy Vân vẫn không hề có động thái cử động, cô lo sợ ngồi im bên trong xe như tượng.
“Có cần anh bế xuống không?”
Triệu Vy Vân nhìn Vũ Thần bằng gương mặt buồn bã, nếu như cô có thể nói rằng mình không muốn bước xuống đây thì tốt quá rồi.
Không cần nhiều lời, Vũ Thần cứ thế xông thẳng vào trong xe, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-be-duong-/3710088/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.