Nói là bị giam lỏng nhưng cuộc sống của Triệu Vy Vân ở biệt thự của Vũ Gia chưa bao giờ gọi là tù túng. Đến bữa đều có người hầu mang cơm lên tận phòng, vì đang mang thai nên hầu như đồ ăn của Triệu Vy Vân đều là sơn hào hải vị, đây không khác nào đi nghỉ dưỡng cả. 
“Tiểu thư! Tôi mang đồ ăn cho cô….” 
“Tôi không ăn các người mang xuống đi!” Triệu Vy Vân phủ kín chăn nói vọng ra ngoài. 
Cả ngày hôm nay hầu như Triệu Vy Vân không hề đía động đến, mặc dù bụng đói cồn cào nhưng nhất quyết không ăn đồ ăn của Vũ Gia. Đến việc tắm rửa cũng không hề động đến chỉ nằm yên trên giường từ sáng đến tối. 
Gần 9 giờ tối, cơn đói bụng bỗng nhiên cồn cào, một ngày hôm nay không ăn gì cô sợ sẽ ảnh hưởng đến đứa bé nhưng nghĩ đến việc mỗi lần ăn thức ăn của Vũ Gia đều bị tính phí thì cô thà nhịn đói còn hơn. 
Có đánh chết cũng không ăn! 
“Con à! Mẹ xin lỗi con!” 
Vừa trở về nhà việc đầu tiên mà Vũ Thần nghĩ đến đó chính là Triệu Vy Vân. Anh thừa biết với tính cách ương ngạnh như vậy Triệu Vy Vân sẽ tiếp tục bày trò chọc tức anh. 
“Sao rồi? Cả ngày hôm nay vẫn ổn chứ?” Vũ Thần đưa mắt nhìn quản gia. 
“Dạ…. ưm… cả ngày nay tiểu thư không ăn cũng uống gì cả… chỉ sợ đứa trẻ không chịu nổi mà quấy…” 
Thì ra mọi chuyện lại đúng như dự đoán của Vũ Thần. Anh thở dài, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-be-duong-/3503873/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.