*Rầm*
Vũ Thần giận giữ bước ra khỏi phòng của Triệu Vy Vân. Anh liếc nhìn quản gia sau đó ra lệnh:
“Không có lệnh của tôi không được để cho Triệu Vy Vân rời khỏi phòng nửa bước.”
“Dạ cậu chủ!”
Nói xong Vũ Thần cũng lập tức đến công ty làm việc.
Nằm trên giường với thân thể xộc xệt, Triệu Vy Vân thở dốc, cô kéo tấm chăn che chắn cơ thể để tránh bị gió lạnh. Thân người khắp nơi toàn là dấu vết bầm tím.
Nghĩ đến nỗi nhục này Triệu Vy Vân có tắm hết một dòng sông cũng không thể sạch tội. Cô ấm ức khóc…
*reng, reng, reng*
Chắc là mẹ gọi.
Triệu Vy Vân vội nhấc máy lên xem nhưng đây là số điện thoại lạ.
“Alo?”
Một giọng nói đàn ông cất lên từ điện thoại.
“Cô là Triệu Vy Vân đúng không?”
Là ai mà biết tên mình cơ chứ? Triệu Vy Vân thắc mắc.
“Anh là ai?”
“Cô không cần biết tôi là ai nhưng tôi có thể sẽ giúp cô đấy!”
Trong lòng của Triệu Vy Vân dần trở nên bất an. Cô lắng khi câu chuyện của mình bị nhiều người biết đến nhỡ đâu bị mẹ phát hiện chắc Triệu Vy Vân không dám đối diện mất.
“Muốn giúp tôi ư? Không cần! Tôi cúp máy đây!”
*Tút~~~*
***
“Tôi muốn 20% cổ phần của công ty!” Mỹ Kỳ đứng trước bàn làm việc của Vũ Thần nghênh ngáo yêu cầu.
Mặc dù biết yêu cầu này hơi vô lý nhưng cô ta vẫn mạnh dạng nói, hôm nay còn vác mặt đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-be-duong-/3483483/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.