Cả gia đình 3 người đang cười nói vui vẻ thì một âm báo tin nhắn được gửi đến làm cho mặt mày của Triệu Vy Vân tối sầm lại.
Là tin nhắn của Vũ Thần gửi đến.
Cô nhấp vào màn hình điện thoại xem nội dung tin nhắn đó là gì.
[Anh muốn gặp em.]
[Em học xong chưa? Anh cho người qua đón em nhé?]
Mặt mày của Triệu Vy Vân tái mét, cô bỗng nhiên lại lo lắng, không biết nên trả lời Vũ Thần như thế nào.
Cô thừa biết mình không thể từ chối lời đề nghị của Vũ Thần.
Thanh Tuyết nhìn thấy con gái đang lo lắng điều gì đó liền hỏi han:
“Vy Vân, con làm sao vậy? Không khoẻ ở đâu à?”
Triệu Vy Vân bặm chặt môi, tay siết chặt điện thoại. Cô sợ mẹ sẽ phát hiện mình nói dối nhưng bây giờ không còn cách nào khác cả.
“Dạ, không! Chỉ là con sắp phải đi học nhóm…”
“Ừm… vậy con đi đi, đi đường cẩn thận đấy!”
Triệu Vy Vân vừa nói vừa gấp gáp đeo túi xách lên người.
“Dạ! Mẹ nhớ nghỉ ngơi cho thật tốt! Ngày mai con sẽ tới thăm mẹ.”
“Ừm… con đi đi, đừng lo cho mẹ.”
“Vy Vũ, em nhớ chăm sóc cho mẹ! Con đi đây! Tạm biệt!”
Triệu Vy Vân vẫy tay tạm biệt, cô nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh vừa đi vừa lảm nhảm mắng Vũ Thần cho hả dạ.
“Cái tên già hám gái trẻ ấy rốt cuộc muốn gặp lúc nào cũng được à? Còn không cho người ta thời gian chuẩn bị nữa. Bộ anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-be-duong-/3433434/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.