Chương trước
Chương sau
Hai bên bắt đầu hành động, không ai muốn nhượng bộ ai, mà so với Hoàng Phủ Thiên Kỳ và K, thì Black có phần lép vế hơn. Ông ta bị đánh đến sức đầu mẻ trán, chân tay lúc này cũng đã rã rời.
"Bốp!" K không hề nhân nhượng, tung một cú đấm thật mạnh vào mặt của ông ta, khiến ông ta loạng choạng mà ngã nhoài xuống sàn.
"Lũ khốn, hoá ra chúng bây là cùng một bọn với nhau, tao không ngờ lại bại trận như thế này!" Ông ta tức giận nằm dưới đất gầm lớn.
K nhàn nhạt nhìn ông ta, rồi hắn đi đến gần cất giọng nói. "Thật ra tôi vẫn còn chưa định ra tay đâu, nhưng bởi vì ông đã tìm đến Thiên Kỳ làm loạn, cho nên chuyện mới thành ra thế này, giúp tôi xúc tiến kế hoạch nhanh hơn một chút!"
"Ý của mày là sao hả?" Black mặt mày hung tợn hỏi, ông ta không chấp nhận mình thua cuộc mà không có lý do.
"Ý ở trên mặt chữ, ông chẳng lẽ lại không hiểu?" K nở nụ cười nhạt đáp, lúc này hắn cũng đưa tay gỡ lớp mặt nạ đã đeo hơn tám năm ra.
Người này và Hoàng Phủ Thiên Kỳ là anh em sinh đôi, gương mặt cả hai giống như hai giọt nước. Tám năm trước một vụ tai nạn xảy ra, sau đó thì bệnh viện đã xác nhận là hắn đã mất, chỉ là không ngờ đến người vậy mà vẫn còn sống.
"Mày...mày là Hoàng Phủ Gia Khang? Sao mày có thể còn sống được? Tao đã tận mắt thấy mày chết đi rồi mà!" Black hoảng sợ kêu lên, bởi vụ tai nạn đó là do ông ta cho người sắp đặt.
"Hừm, người như ông còn không chết, thì làm sao tôi chết được!" K bật cười đáp, hắn đã mong chờ nhìn thấy khuôn mặt này của ông ta lâu lắm rồi.
Chỉ lo chú ý đến ông ta, hai người lúc này lại lơ là cảnh giác, phía sau có một tên đang lồm cồm bò dậy. Hắn là thuộc hạ trung thành của SN4KE, càng không chấp nhận tổ chức bị đánh bại như vậy, cho nên là muốn cùng hai anh em Thiên Kỳ chết chung.
"Tụi bây...tao sẽ không tha thứ!" Hắn rút ra một con dao găm, dùng hết sức bình sinh đứng lên, rồi xông thẳng về phía K đâm tới.
"Thiên Kỳ, cẩn thận!" Từ Thiên Phương ở bên ngoài không cách nào hết lo lắng, cô để cho Ân Vệ và Daniel mang hai đứa trẻ đến nơi an toàn, rồi tự mình vào trong xem xét tình hình. Trông thấy K gặp nguy hiểm, cô lại lầm tưởng là Hoàng Phủ Thiên Kỳ, liền lao đến chắn trước mặt.
"Phập!" Mũi dao nhọn đâm thẳng vào vai cô, máu tươi bắt đầu chảy ra, thấm ướt chiếc váy cô đang mặc.
"Phương Phương!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ giật mình kêu lên, anh lập tức đá bay con dao của hắn.
"Thằng khốn!" K cũng nhanh chóng xoay người lại, hắn siết chặt tay thành quyền, liên tục đấm vào mặt gã đàn ông kia.
Hắn bị đánh đến sắc mặt tối sầm, cơ thể cứ như vậy mà đổ gục.
"Em không sao chứ? Anh đưa em đến bệnh viện!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ gấp không kịp thở hỏi cô.
"Vết thương nhỏ mà thôi, cũng không chết được!" Từ Thiên Phương gượng cười đáp, dù bây giờ cô đang thấy rất đau đớn.
"Cô ấy không sao chứ? Máu đang chảy rất nhiều rồi, mau đưa cô ấy rời khỏi đây!" K xử lý xong tên đó, hắn vội chạy đến xem tình hình của cô.
Mà Từ Thiên Phương lúc này cứ ngỡ mình hoa mắt, cô không biết có phải mình bị thương dẫn đến mắt có vấn đề hay không? Sao trước mặt lại có đến hai Hoàng Phủ Thiên Kỳ rồi?
"Là chuyện gì vậy? Sao...sao lại có đến hai người!" Cô lắp bắp hỏi, nhưng do mất máu nhiều nên đầu cô bắt đầu cảm thấy mơ hồ rồi ngất đi.
Cùng lúc này trên trời xuất hiện rất nhiều máy bay trực thăng, là người của cảnh sát quốc tế phái đến. Bọn họ là theo lời của K mà đến cứu viện, và tất nhiên hắn là người của cục cảnh sát.
"Chuyện còn lại giao cho các anh đó!" K nhìn đồng đội nói, rồi cùng mọi người đến bệnh viện kiểm tra thương tích trên người.
"Papa, sao mami lại chảy nhiều máu vậy?" Thiên Bảo nhìn thấy mẹ bị thương, liền không cầm được nước mắt nói.
"Xin lỗi, là do papa không bảo vệ tốt mami của con!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ ôm con trai vào lòng an ủi.
...
Cũng may là vết thương không đâm trúng chỗ hiểm, nên sau khi cấp cứu thì tình hình của Từ Thiên Phương đã ổn định hơn. Nhưng có lẽ do căng thẳng và mệt mỏi, cho nên cô vẫn chưa tỉnh lại.
"Em dâu vẫn chưa tỉnh nữa à!" K sau khi được băng bó đã đi đến tìm Hoàng Phủ Thiên Kỳ để nói chuyện, hắn biết người em trai này hẳn là có nhiều chuyện muốn hỏi lắm.
"Bác sĩ nói có lẽ chút nữa thôi sẽ tỉnh lại!" Anh trầm giọng đáp.
"Thiên Kỳ, mấy năm nay anh thật sự xin lỗi, để em chịu nhiều tổn thương rồi, nhưng anh không có lựa chọn nào khác cả!" K lúc này rơi vào trầm mặc, hắn thấp giọng lên tiếng.
"Nói đi, lý do là gì?" Hoàng Phủ Thiên Kỳ giờ phút này mới cảm thấy giận dữ, anh không hiểu tại sao anh trai mình lại làm như vậy.
"Chuyện này thật ra cũng rất dài dòng, nhưng anh làm tất cả cũng chỉ vì Hoàng Gia và em thôi! Có những chuyện không thể giải thích bằng một lời được, em hiểu mà đúng không?" K thở dài trả lời.
"Em biết vào thời điểm đó SN4KE đã uy hiếp chúng ta như thế nào không? Anh chỉ có thể giả chết, từ từ tiếp cận bọn chúng, rồi sau đó bắt chúng trả giá cho chuyện mình làm. Có vẻ hơi ích kỷ, nhưng đó là cách anh làm để bảo vệ gia đình của mình!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.