Từ Thiên Phương lần này chỉ bị thương nhẹ, không có gì đáng nghiêm trọng cả. Cô trở về nhà cùng hai đứa trẻ, sẵn tiện xem báo ngày hôm nay. Thật không ngờ chỉ vì tính tình hiếu chiến, mà Đông Phương Ngọc Châu lại tự làm bản thân xấu xí trước đám đông như vậy.
"Tiếp theo đây cô từ từ mà cảm nhận đi, bởi vì lần này sẽ không để cô có hội được ngóc đầu lên nữa đâu!" Cô nở nụ cười hài lòng nói.
Kế hoạch trả thù này cô đã ấp ủ ba năm rồi, cho nên cô sẽ không để dù chỉ là một sai sót nhỏ. Những chuyện cô muốn làm, đều đã giao cho Mạc Vân đi xử lý, với trí thông minh của cô ta, thì mọi thứ chắc chắn sẽ được sắp xếp thật hoàn hảo.
"Mami, rốt cuộc thì tại sao bọn con không thể gặp daddy vậy? Có phải là ông ấy đã làm chuyện có lỗi với người không?" Thiên Long thấy cô ngồi trầm ngâm suy nghĩ, cậu nhóc đánh bạo tiến lên hỏi.
Từ Thiên Phương bị cậu nhóc làm cho giật mình, cô xoay lại nhìn con trai thở dài đáp. "Mẹ biết con suy nghĩ cái gì, nhưng bây giờ tạm thời mẹ không muốn nói đến chuyện này! Chờ đến khi thích hợp, mami sẽ giải thích cho hai đứa hiểu!"
"Vâng!" Thiên Long không muốn để cô thêm phiền lòng, cậu nhóc gật đầu đồng ý.
Nhưng trong lòng lại không nghĩ như vậy, cậu nhất định phải tìm Hoàng Phủ Thiên Kỳ hỏi cho ra lẽ, bởi cậu nghĩ trong chuyện này có gì đó không đúng. Đôi mắt hôm đó anh nhìn cậu bé rất dịu dàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-nuoi-voi-quy-co-lam-tien/1733483/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.