Hoàng Phủ Thiên Kỳ lại đang ngồi đọc sách ở trong phòng, anh không biết là Đông Phương Ngọc Châu kia đã đến đây rồi. 
" Thiếu gia, không bao lâu nữa thì hết hợp đồng, chúng ta sẽ về nước Y sao?" Ân Vệ bên cạnh lên tiếng hỏi, hắn thật sự là nhớ quê hương rồi. 
" Ừm!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ dừng lại một chút, anh khẽ ừ nhẹ một tiếng, trong lòng anh lại thấy cô cùng nuối tiếc. 
" Ở đây cũng tốt, chỉ là nó không được như ở nước Y thôi! Xa thì cũng có hơi tiếc nuối thật!" Ân Vệ ngồi không rảnh rỗi, hắn lại nói chuyện luyên thuyên. 
Cả hai còn đang ngồi trò chuyện trong phòng, thì cửa phòng lúc này vang lên, Từ Thiên Phương đang ở bên ngoài gõ cửa. Trong lòng cô chỉ hi vọng, anh không phải là Hoàng Tử gì đó như lời Đông Phương Ngọc Châu nói. 
" Có chuyện gì vậy?" Ân Vệ đứng lên mở cửa, nhưng khi vừa chạm vào ánh mắt của Đông Phương Ngọc Châu, hắn như hoá đá tại chỗ. 
Hoàng Phủ Thiên Kỳ đã nghĩ ra rất nhiều cái tên đến đây bắt anh về, nhưng ngàn vạn lần cũng không nghĩ người đến là cô ta. 
 " Đông Phương tiểu thư, cô...cô..." Ân Vệ lắp bắp nói không nên lời. 
Nhưng hành động của hắn đã giúp cho Từ Thiên Phương xác nhận mọi việc, những gì cô ta nói là đúng. Hoàng Phủ Thiên Kỳ không phải là người bình thường, anh lại là Hoàng Tử danh giá của nước Y. 
" Hoàng Tử Thiên Kỳ ở đâu? Tôi muốn gặp anh ấy!" Mặc kệ gương mặt tái mét của Ân Vệ, cô ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-nuoi-voi-quy-co-lam-tien/1733402/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.