Hôm nay có một buổi thuyết trình về đá quý, Từ Thiên Phương cũng đến để tham gia, cô không phải vì gia đình buôn bán đá quý mà thích, cô là thật sự thích nó. Vậy nên mỗi khi có những buổi thuyết trình thế này, cô sẽ đến để học hỏi thêm. Vì ở đây cũng có rất nhiều chuyên gia thẩm định đá quý, cho nên cô đã ở lại để nói chuyện với họ. Đồng hồ điểm mười một giờ đêm, Từ Thiên Phương xin phép mọi người trở về trước. Cô đi ra ngoài cửa gọi điện thoại cho Alice đến đón cô. " Tiểu thư, tôi đã sắp xếp ổn thoả cả rồi! Hoàng Phủ thiếu gia sẽ đến ngay bây giờ!" Alice bên kia điện thoại thông báo. Từ Thiên Phương gật đầu đồng ý, bây giờ là lúc nên công khai mối quan hệ của hai người rồi, vậy thì đám nhà báo kia sẽ không còn nói nhảm về cô nữa. " Ồ, hoá ra là Từ Tổng sao? Tôi còn tưởng mình nhìn nhầm người cơ, cô là đang chờ trợ lý đến đón sao?" Bỗng từ xa một giọng nói chanh chua cất lên, một người phụ nữ trang điểm sắc sảo bước đến gần cô hỏi, theo sau cô ta còn có vài người đi cùng. " Tôi còn tưởng là ai, hoá ra là Đông Phương tiểu thư!" Từ Thiên Phương xoay lại nhìn cô ta mỉm cười nhẹ. " Thật quý hoá quá, cô vậy mà nhận ra tôi sao? Mà tôi hỏi câu này hơi tế nhị cô đừng giận, cô thật sự không thích con trai sao? Phụ nữ đến tuổi này mà không có đàn ông bên cạnh, quả thật rất cô đơn đó! Hay là cô còn có lý do gì khó nói?" Cô ta nhướng mày nói, giọng đầy châm chọc. Bên cạnh những người đi theo cô ta cũng bật cười thành tiếng, là cố tình để Từ Thiên Phương xấu mặt. " Hừm, Đông Phương tiểu thư nói vậy cũng không đúng rồi, đâu phải ai cũng sống dựa vào đàn ông như cô đâu? Mặc dù là tôi có bạn trai rồi đó, nhưng tôi không thèm khát đàn ông đến mức đó!" " Bạn trai của tôi là một người chín chắn giỏi giang, chứ không phải là những ông già bụng phệ như cô! Chúng ta căn bản không cùng đẳng cấp, lần sau tôi không muốn phải phí thời gian nói chuyện với cô!" Từ Thiên Phương cười khẩy đáp, nếu đã không cần mặt mũi, vậy thì cô giúp cô ta ném đi luôn vậy. " Cô...cô..." Đông Phương Hoàng Mai tức đến nghiến răng nghiến lợi. Mà thật ra ở cái thành phố này, ai lại không biết cô ta là tiểu tam, với sở thích trèo lên giường của những ông già nhiều tiền. Đông Phương Gia cũng vì vậy mà đoạn tuyệt với cô ta, đến mặt cũng không thèm nhìn. " Cô đừng có mà nói láo, cô làm gì mà có bạn trai chứ? Cô là muốn lừa ai?" Đông Phương Hoàng Mai thẹn quá hoá giận, cô ta rống lên như kẻ điên. Đúng lúc này Hoàng Phủ Thiên Kỳ đã dừng xe trước mặt mọi người, vẫn là bộ vest đen lịch lãm, anh đeo một cặp kính đen bản to, nhưng không làm cho vẻ đẹp của mình bị mờ nhạt. Anh mở cửa đi xuống, hào quang xung quanh đã thu hút không biết bao nhiêu cặp mắt phụ nữ đứng ở đó, bọn họ nhìn anh chằm chằm. Ngay cả Từ Thiên Phương còn phải kinh ngạc, dáng vẻ anh tuấn của anh làm cô phải tròn mắt nhìn. Nhìn thấy Từ Thiên Phương đang đứng phía trên, anh mỉm cười tháo kính ra, sải chân bước đến. " Chờ anh có lâu hay không? Xin lỗi, bởi vì bên ngoài có chút kẹt xe! Tay em lạnh cả rồi!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ hai tay nắm lấy tay cô để giữ ấm, ánh mắt đầy vẻ nhu tình nói. " Không sao! Em cũng vừa mới ra ngoài mà thôi!" Từ Thiên Phương nhanh chóng nhập vai, cô nở một nụ cười nhẹ đáp. Bên đây vẻ mặt của Đông Phương Hoàng Mai đã đen đến rồi cực điểm, cô ta không ngờ Từ Thiên Phương lại có thể kiếm được một người bạn trai hoàn mỹ như vậy. " Anh thật sự là bạn trai của cô ta sao?" Cô ta lên tiếng hỏi. Hoàng Phủ Thiên Kỳ lúc này mới liếc nhìn qua bọn họ, ánh mắt lạnh lùng không giống khi nhìn Từ Thiên Phương. " Tôi không phải bạn trai cô ấy, chẳng lẽ lại là bạn trai cô? Người như cô, xứng sao?" Giọng nói của anh đầy âm trầm, đây chính là dáng vẻ cao ngạo của Hoàng Tử. " Anh..." " Bảo bối, về nhà thôi! Bên ngoài trời lạnh, còn có không ít những thứ dơ bẩn, ở đây lâu sẽ hại đến cơ thể!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ không buồn nhìn đến cô ta, anh cởi áo khoác ra choàng cho Từ Thiên Phương, bàn tay nam tính nắm tay cô kéo đi. Nhưng người đứng đó tâm trạng vô cùng tồi tệ, câu dơ bẩn mà anh nói là dành cho bọn họ đi. Nhìn xe của hai người đi xa rồi, bọn họ mới lủi thủi đi về. Đông Phương Hoàng Mai hôm nay nghẹn đến hai lần, một là Từ Thiên Phương, hai là Hoàng Phủ Thiên Kỳ. Cô ta bây giờ giống như một quả bom, mà ai chạm vào cũng có thể phát nổ. " Ahhh, con khốn chết tiệt!" Cô ta gầm lên dữ tợn. Ở bên ngoài, phóng viên mà Alice gọi đến cũng đã làm xong việc, bọn họ ngày mai phải đưa tin tức của cô lên đầu bài mới được. Bảo đảm sẽ là tin hot, vì không ít người tò mò về cuộc sống của Từ Thiên Phương. Trên xe, Từ Thiên Phương tâm trạng vô cùng lúng túng, đây là lần đầu tiên cô có cảm giác như vậy với một người đàn ông. Cô khẽ liếc nhìn sang Hoàng Phủ Thiên Kỳ, nhưng anh lại chỉ tập trung lái xe, không hề để ý đến. " Cô thấy tôi lúc nãy biểu hiện có tốt hay không?" Đột nhiên anh lên tiếng hỏi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]