Nhưng Lãnh Dật Hiên nào chấp nhận được, nằm mơ hắn mới rút ra. An Dụ Vân càng quấy, hắn càng như bị kích thích, hạ thân luận động liên hồi. An Dụ Vân bị hắn hạ gục hoàn toàn, dần dần quen với sự vĩ ngạn của hắn, cảm giác đau đớn dần thay thế bằng thích thú. “Ưm… Lãnh Dật Hiên… Tên khốn kiếp…” “Em thật sự rất đẹp, tiểu nha đầu, em thực sự làm tôi phát điên.” Trải qua không biết bao lâu, An Dụ Vân như muốn ngất đi vì mệt mỏi. Lãnh Dật Hiên cũng xong việc, nằm bên cạnh cô đầy thoả mãn. An Dụ Vân không từ chối hắn, lại cùng hắn hoà hợp đến kì lạ. Hắn vốn tưởng cô không có một chút kinh nghiệm gì, trên giường sẽ cứng đơ như khúc gỗ khiến hắn đâm ra chán nản. Nhưng không, An Dụ Vân không có kinh nghiệm, nhưng sự trúc trắc của cô lại khiến hắn như mê đắm hơn, càng làm càng thích. Lãnh Dật Hiên hắn bằng mọi giá phải có được cô, chắc chắn. An Dụ Vân tỉnh dậy lần nữa thì đã quá trưa, bụng cô sôi lên vì đói. Cô bị Lãnh Dật Hiên làm đến mệt mỏi mà ngủ thiếp đi, tỉnh dậy liền thấy hắn vẫn còn nằm bên cạnh, vô sỉ mà nhìn cô. Thật là, nếu hắn không phải ân nhân giúp cô thì cô đã đá bay hắn xuống giường từ lâu. “Tỉnh rồi sao?” “Anh làm đến mức đó, không biết thương hoa tiếc ngọc sao?” “Trông em có vẻ rất thích mà.” “Anh…” Lãnh Dật Hiên suýt nữa thì bị An Dụ Vân cầm gối đánh lần hai, cũng may cho hắn bây giờ cô không còn sức nữa, bụng cũng đói meo rồi. Lãnh Dật Hiên đã chuẩn bị trước đồ ăn trưa để cạnh giường cho cô, đợi cô ăn xong rồi mới nói chuyện tiếp.
“Sao anh lại giúp tôi nhiều đến như vậy?” An Dụ Vân thắc mắc từ lâu, Lãnh Dật Hiên từ trước đến nay chưa bao giờ qua lại với giới giải trí, lần này hậu đãi cô như vậy ắt hẳn có lý do. Nếu vì ngủ với cô mà trả công thì như vậy cũng hơi quá. “Không có lý do, chỉ là muốn làm thôi.” “Nhưng như vậy sẽ không tốt lắm cho cả tôi và anh. Anh thấy đó, tôi không còn chống lưng nào hết, mọi việc anh làm cho tôi đều để cho người ta nghi ngờ. Tôi chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn, đóng phim, kiếm tiền mà thôi.” “Vậy thì để tôi giúp em.” An Dụ Vân nhìn Lãnh Dật Hiên, hắn định sẽ tiếp tục như vậy nữa sao? Rốt cuộc tại sao hắn lại một hai phải vì cô mà làm được đến như thế này? Điều này không có lợi cho ai cả, cô không, hắn càng không. “Từ lúc cùng em phát sinh quan hệ ở nhà hàng hôm đó, tôi chỉ chấp nhận được mỗi một mình em. Tôi không biết có phải do tôi lấy đi lần đầu của em hay không nữa, nhưng tôi chỉ muốn em. Tôi muốn có được em, muốn cùng em trao đổi một hợp đồng.” “Hợp đồng? Ý anh là sao?” “Tôi cho em mọi thứ em cần, đổi lại em là người của tôi.” Nhìn thấy An Dụ Vân lơ mơ, Lãnh Dật Hiên lại giải thích thêm.
“Ý tôi là quan hệ xác thịt, tôi cảm thấy chuyện này tôi với em khá hoà hợp, muốn cùng em kí một hợp đồng ba năm. Em thấy thế nào?” An Dụ Vân cảm thấy bản thân bây giờ chẳng khác gì cái loại người mà cô ghét nhất, cô bây giờ bằng cách nào đó cũng tự trở thành kẻ dùng thân xác đổi lấy danh lợi như bao người. Vai diễn hiện tại, sự an toàn với cánh nhà báo, tất cả đều được đánh đổi bằng một cách đáng khinh rẻ. “Tôi không muốn, Lãnh thiếu, tôi không muốn bán thân.” “Đây không phải bán thân, đây là giao dịch, em là tình nhân của tôi, bí mật, tôi sẽ bảo đảm không một ai biết.” “Nhưng…” “Em cứ suy nghĩ đi, khi nào thấy ổn thoả thì liên lạc với tôi.” “Nếu tôi không đồng ý thì sao?” “Tôi sẽ đeo bám lấy em, như hôm nay…” An Dụ Vân có chút do dự, cô nhìn Lãnh Dật Hiên từ từ mặc quần áo rồi lấy lý do công việc rời đi, trong lòng cô nổi từng cuộn từng cuộn giông bão. Đúng là nếu đã dính bùn một lần, có thế nào cũng không gột sạch được. Mà An Dụ Vân lại ý thức được, khi cô đã mất hoàn toàn chống lưng của mình, mọi việc đều trở nên khó khăn, cô cần một chống lưng vững chãi, có như vậy thì mọi ý nguyện của cô mới có thể đạt được. ------oOo------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]