*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rõ ràng đến tôi cũng không có, dựa vào đâu mà anh có thể yên tâm thoải mái tiếp tục đeo lời cam kết của quá khứ mỗi giây mỗi phút trên người.
—
Câu nói này của Mục Đông đã thành công khiến cho Lục Nghiễn Chi khựng lại, cũng làm Lý Ngọc bỗng dưng đứng hình tại chỗ. Cậu lập tức cảm giác được eo mình bị người sau lưng siết lấy, Lục Nghiễn Chi hôn lên đỉnh đầu cậu, sau đó ôm cậu lui về sau mấy bước.
“Được rồi, chúng ta về nhà thôi.”
“Chờ một chút, ai là A Nghiễn?!” Sau khi lấy lại sức lực từ cơn khiếp sợ, Lý Ngọc vội đưa tay muốn kéo Mục Đông lại theo bản năng, chỉ có điều động tác của Lục Nghiễn Chi còn nhanh hơn cô, đã nhanh chóng kéo Mục Đông ra xa.
“Là tôi.” Lục Nghiễn Chi bình thản đáp lời, sau đó hắn nhìn lướt qua Mạc Hành Xuyên còn đang thất hồn lạc phách, lấy chìa khóa xe của mình ra ném qua cho Lục Đàn Chi.
“Anh, làm phiền anh đi lấy xe, em với Mục Đông sẽ tới ngay.”
Lục Đàn Chi chẳng hề có chút hứng thú gì với đống chuyện rối rắm này, bắt lấy chìa khóa xong liền bước qua đống đồ ăn và vụn pha lê rơi vãi đầy trên mặt đất đi thẳng ra cửa. Lúc này Chu Hưng Khải cũng đã bò từ dưới đất dậy, còn chưa kịp chống bàn tìm Lục Nghiễn Chi tính sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-duong/2314763/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.