*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mục Đông đành phải nghe theo. Trước tiên cậu bước tới bệ giảng, quay người hướng mặt về phía Lục Nghiễn Chi, sau đó dùng hai tay đỡ lấy mép bục vận sức nhảy một phát, ngồi lên.
—
“Biết lúc nãy khi mới vừa nhìn thấy cậu đứng sau bệ giảng trong đầu tôi nghĩ gì không?” Lục Nghiễn Chi chống cằm nhìn bộ dáng có chút cẩn trọng của cậu, khẩu khí mập mờ hỏi.
Mục Đông ngồi trên mặt bệ giảng cao cao, chỉ cảm giác cả người đều không tự nhiên. Từ góc độ này cậu có thể nhìn thấy toàn bộ phòng học, thấy cả Lục Nghiễn Chi cách đó không xa đang ngẩng đầu ngắm nhìn cậu. Điều này khiến cậu có chút bất an, trực giác cảm thấy rằng thứ Lục Nghiễn Chi mong muốn không chỉ đơn giản là bảo cậu ngồi lên chỗ này.
Mục Đông nhìn đôi mắt mang theo ánh cười của đối phương rồi khẽ lắc đầu, tiếp đó lại thấy hắn cong môi dưới lên, cười tùy tiện nhưng vẫn mang theo một tia tà khí.
“Tôi nghĩ, dáng vẻ vừa lạnh nhạt nhưng lại vô cùng nghiêm túc của cậu thật khiến lòng người ngứa ngáy, nếu có thể ấn cậu trên bục giảng làm tới phát khóc thì thật tốt.”
Mục Đông nghe vậy mặt đỏ lên trong nháy mắt, thậm chí cậu còn run run một chút vì lời nói lộ liễu này, lập tức cảm thấy dường như mặt bàn bằng gỗ dưới thân cũng mơ hồ nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-duong/2314647/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.