Thẩm Viên Dung cựa mình, cả người khẽ run lên vì lạnh, cô cố nép sát vào đâu đó tìm hơi ấm, đầu đau như búa bổ. Chợt cô nhận ra điều gì đó, hai mắt cô mở to, ngẩng đầu dậy nhìn người đàn ông đang nằm bên cạnh.
Một tiếng sét như đánh giáng vào đầu cô, kí ức như thước phim màu tua chậm lại vào thời điểm đêm hôm qua, khi Phong Kiện Lôi hôn lên môi cô. Thẩm Viên Dung bối rối lật chăn ra, nhìn thấy hai thân thể không một mảnh vải nào vẫn còn cuốn lấy nhau, thậm chí chân của cô còn cuốn vào chân anh. Điên rồi, điên thật rồi! Da đầu Thẩm Viên Dung tê rần, nghĩ đến lần đầu của mình ấy vậy lại ngang nhiên trao cho tên cầm thú này, thực sự không đời nào chấp nhận nổi.
Thẩm Viên Dung nhìn quần áo rải rác dưới nền, người đàn ông bên cạnh vẫn ngủ say sưa như không có chuyện gì mà bực tức lại dâng lên trong lòng. Cô bắt lấy cánh tay Phong Kiện Lôi cắn một cái.
“Aaaaa!!!!”
Tiếng kêu thấu trời xanh của Phong Kiện Lôi vang lên, anh nhìn Thẩm Viên Dung vẫn còn chưa chịu buông ra vội nắm lấy chăn mà la hét.
“Em bị sao vậy hả? Mới vừa sáng ra sao dưng lại cắn anh?”
“Anh ngủ say quá nhỉ? Tối qua làm được loại chuyện này bây giờ còn ngủ được, cái tên bại hoại này.”
Phong Kiện Lôi đến bây giờ mới để ý kĩ mọi chuyện, Thẩm Viên Dung nằm cạnh anh, cũng không phải chỗ đàng hoàng gì mà là sofa, điều quan trọng hơn là quần áo hai người vung vãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-duong-om-dui-tong-tai-di-len/1720644/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.