An Dụ Vân và Lãnh Dật Hiên rơi vào chiến tranh lạnh. Cô vẫn ra ngoài, vẫn đến công ty, vẫn làm việc chăm chỉ, Lương Di Tâm nhận cho cô một ít quảng cáo trong thời gian đợi quay phim mới nên An Dụ Vân đi đi về về suốt. Lãnh Dật Hiên cũng bận rộn với chi nhánh mới sắp mở ở Nhật Bản nên cũng đi sớm về muộn, cả hai hầu như còn không đụng mặt nhau.
“Em với Lãnh thiếu đang giận nhau à?”
“Sao chị biết?”
Lương Di Tâm cười mỉm, sắp xếp lại mấy chồng sách trên bàn. Tinh ý như cô dạo gần đây lúc nào cũng thấy An Dụ Vân thơ thẩn, đầu óc thì treo ngược cành cây, gọi mấy lần mới đáp lại.
“Dương Lâm nói với chị, nói là dạo gần đây Lãnh thiếu cũng cáu gắt khó chịu, có hôm còn cho họp quá giờ khiến nhiều người sợ đến suýt ngất xỉu.”
“Hừ, vậy mà không thèm mở miệng nói chuyện với em. Dù sao cũng đâu phải em sai.”
“Thôi nào cô nương! Nhiều khi cũng đừng để cái tôi lớn quá, chị thấy Lãnh thiếu thực sự tốt với em, không muốn giận em lâu đâu, chỉ là không biết cách hoà giải thôi.”
“Nhưng mà chị với Dương Lâm từ khi nào thân thiết thế?”
Lương Di Tâm á khẩu, mím môi nhìn An Dụ Vân. Mà An Dụ Vân ngây thơ hỏi câu này xong nhìn biểu cảm không đúng của Lương Di Tâm cũng nảy sinh nhiều nghi vấn. Lương Di Tâm từ khi nào lại thân thiết với Dương Lâm thế kia? Công việc của cả hai nhiều khi đòi hỏi phải liên hệ với nhau, nhưng trong thời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-duong-om-dui-tong-tai-di-len/1720618/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.