Ngày hôm sau thức dậy, hợp đồng chính thức được đi vào thực thi. An Dụ Vân nhìn bản thân mình trong gương không khỏi tự giễu một cái. Cuối cùng vẫn phải đi vào con đường này, vẫn không thoát khỏi hai chữ “kim chủ” để đi lên. Nhưng An Dụ Vân cũng thấy bản thân mình may mắn, vừa may mắn vừa rủi ro, người chống lưng cho cô bắt đầu từ ngày hôm nay là Lãnh Dật Hiên, vẫn tốt hơn là những người khác nhiều, rủi ro chính là Lãnh Dật Hiên quá nguy hiểm. Hoá ra cảm giác không có điểm tựa, một mình phải bơi trong cái giới giải trí đầy hỗn loạn chính là như thế này, bây giờ An Dụ Vân cũng đã hiểu một khi đã bước chân vào giới giải trí, tiên quyết không còn dựa vào thời thế, vào thực lực nữa mà là dựa vào người kim chủ đứng sau lưng. Mà cái cảm giác bản thân trở thành loại người mà chính mình từng khinh rẻ thực sự là một loại cảm giác không khá khẩm gì cho cam. 
An Dụ Vân vốc một ít nước rửa mặt rồi mở tủ soạn một ít đồ chuẩn bị rời đi. Trước hết cô phải nói với mẹ về chuyện sắp tới sẽ không ở nhà, An Dụ Vân kiếm cớ nói dối rằng vì lịch trình dày đặc nên sẽ phải ở nơi mà công ty sắp xếp, tất nhiên sẽ thỉnh thoảng về đây thăm mẹ. Thứ hai, cô phải gọi điện nói cho Trần Tinh Vũ một tiếng, nhờ anh thi thoảng chạy qua đây một chút cho mẹ cô đỡ buồn. Nhắc đến Trần Tinh Vũ, cảm xúc của An Dụ Vân cực kì hỗn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-bao-duong-om-dui-tong-tai-di-len/1720589/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.