"Hoắc Đông Thần! Đến bây giờ tôi vẫn không thể tin tưởng tôi và anh đã trở thành vợ chồng, anh có biết vì sao không? Đó là vì tôi và anh là hai người ở hai thế giới khác nhau, mà điều đó có nghĩa là chúng ta không thuộc về nhau!"
Phỉ Y Hân nóng nảy, gằn giọng nói từng chữ với hắn, nhưng đổi lại vẫn chỉ là ánh mắt bình thản không hề dao động của Hoắc Đông Thần. Ánh mắt đó lập tức dập tắt niềm tin của cô để chống đối lại hắn...
"Em không tin tưởng cũng không sao, chỉ cần anh tin là được!"
"Tình yêu phải xuất phát từ hai phía!"
Nghe được câu nói này của Phỉ Y Hân, Hoắc Đông Thần càng vui vẻ mà đáp lời cô:
"Đúng, chúng ta đang làm điều đó, anh không tin tình yêu chỉ xuất phát từ phía anh!"
Nói xong, Hoắc Đông Thần rời đi sang khoang khác, trả lại không gian yên tĩnh cho Phỉ Y Hân.
Phỉ Y Hân thở hắt ra một hơi, mệt mỏi ngã người ra sau ghế, bản thân cố gắng chợp mắt một lúc nhưng không thể, trong đầu vẫn luôn xuất hiện những lời nói đầy chắc chắn cùng chân thành của Hoắc Đông Thần, những ký ức bỡ ngỡ từ lúc đầu gặp mặt hắn cho đến những ký ức không mấy vui vẻ ở hiện tại.
Rồi một giọt nước mắt lăn trên má cô lúc nào không hay...
Cô tức giận vì hắn bắt ép cô, buồn bực vì bị mẹ hắn coi thường, lo lắng cho thân phận và số phận sau này cùng rung động bởi vì...
"Em không tin tưởng cũng không sao, chỉ cần anh tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437288/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.