Lan Nhược Tâm tưởng chừng như mình sắp ngất đến nơi. Nhưng mà lúc này cô ta thà lựa chọn ngất đi còn hơn chứng kiến những hành động điên cuồng của Phỉ Y Hân với mình!
Quá đáng sợ! Cô ta chính là ác quỷ!
Phó Dĩnh nhíu mày, do dự nói:
"Tiểu Hân như vậy là đủ rồi!"
"Chị! Đúng đấy chị, đừng làm vậy, em bây giờ cũng không sao rồi!"
Phỉ Y Hân lạnh lùng cắt ngang:
"Cái gì mà bây giờ không sao rồi? Hả? Nếu hôm nay chị không đến kịp em có biết mình sẽ ra sao không hả?"
"Chưa hết! Mẹ nó con khốn này, nếu như hiện tại chị không có quan hệ tốt với Hoắc Đông Thần, em nghĩ chuyện đến đây sẽ xong sao?"
Phỉ Y Hân cầm bảng số liệu trong tay, lại nhìn đến con số kia, lòng đầy lửa giận mắng tiếp:
"Phỉ Đan Thuần, ở với chị đừng có mà thể hiện một mặt yếu đuối của em thêm lần nào nữa, số tiền này dù có cả bán thân cũng chẳng thể trả hết cho họ!"
Phỉ Đan Thuần cụp đầu xuống, nhỏ giọng nói:
"Em xin lỗi!"
Phỉ Y Hân thở dài một hơi:
"Không phải lỗi của em, là lỗi của chị, chính chị liên lụy em."
Lan Nhược Tâm thấy tình thế hơi có chiều hướng thay đổi, liền gấp gáp xum xoe:
"Không cần, số tiền này không cần các người trả!"
Phỉ Y Hân khinh bỉ liếc cô ta một cái, móng tay bén nhọn vuốt ve mặt cô ta:
"Đương nhiên là như thế, cô nên nghĩ thử xem tập đoàn Lan Vân Thiên này còn giữ nổi không đã!"
"Cô... Cô muốn làm... làm gì?" Lan Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437277/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.