Hắn nhẹ nhàng xoay người cô lại, để cô đứng cúi người trước hắn, đối diện trước gương trên bàn trang điểm. Hoắc Đông Thần vén váy Phỉ Y Hân lên đến tận hông, đôi tay còn bóp nhẹ cặp mông cô một lúc mới hài lòng mà đưa cự vật vào trong cô. "Ư..." Hắn chỉ vừa mới tiến vào được một nửa, Phỉ Y Hân đã nhịn không được mà rên lên. Trước mặt cô là hình ảnh phản chiếu hai người đang giao hợp. Khuôn mặt cô đỏ ửng, váy đen trên người vẫn còn nhưng lại để lộ hai bầu ngực tròn ra ngoài, còn bị Hoắc Đông Thần bóp nắn đến đỏ lên. Hoắc Đông Thần ở phía sau vẫn một thân nam tính, khuôn mặt có chút dịu dàng lẫn thỏa mãn, đang không ngừng ghim sâu vào trong cô.... Phỉ Y Hân mặc dù vẫn chưa bị hắn cởi hết nhưng như thế càng khiến hắn mất kiểm soát. Cô gái dưới thân vẫn yêu kiều như thế, cơ thể trắng nõn vì bị hắn nhào nặn mà có chút đỏ lên, váy bị hắn vén đến tận mông, làm lộ nơi mẫn cảm hai người giao hợp, trước ngực nửa kín nửa hở so với cởi hết càng khiến đàn ông có tham muốn chiếm hữu. Mặc dù còn một lớp bảo vệ bên ngoài, nhưng động nhỏ này vẫn như cũ khiến hắn không thôi thoải mái, dường như càng ngày càng ép chặt làm cho nam căn hắn phát đau! Hắn vừa luật động vừa đưa tay ra phía dưới của cô, hết vuốt ve đùi cô lại tìm đến nơi mẫn cảm trước hoa huyệt mà ma sát. Chất dịch nóng ấm dính đầy tay hắn. Phỉ Y Hân không chịu nổi mà rên rỉ không ngớt, uốn người thành một đường cong gợi cảm. Từng đợt va chạm của hắn đều mang đến cho cô khoái cảm mãnh liệt, còn có ngón tay kia cứ hết vuốt lại xoa, thật sự đem cô giày vò muốn chết! Cô còn không dám nhìn vào gương, chỉ sợ làm cô xấu hổ đến đỏ mặt. Nhưng Hoắc Đông Thần lại không cho cô thoát, ép cô mở mắt mà nhìn vào nó: "Tiểu Hân, nhìn xem khuôn mặt say mê của em này, thật khiến tôi kích thích mà..." "Hức... Đừng nói...." Cô nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt góc cạch của hắn sát lề mặt mình, hai cánh tay rắn chắc ôm choàng lấy cô như muốn hòa tan cô làm một thể. Vẻ mặt hắn có chút ẩn nhẫn như kiềm chế khoái cảm này, mỗi đợt ra vào của hắn đều khiến thân thể cô động mạnh, Phỉ Y Hân phải nắm chặt cạnh bàn mới có thể trụ nổi! Hoắc Đông Thần nhìn cô cong người đón nhận đầy quyến rũ, bản thân cũng bị mê hoặc. Hắn vuốt ve đôi chân dài của cô, sau đó lại nâng chân trái cô lên cao sau đó đặt lên bàn trang điểm, tiếp tục tiến sâu vào hoa huyệt ẩm ướt. Tiếng rên của Phỉ Y Hân chính là thứ kích thích nhất bản chất đàn ông của Hoắc Đông Thần, không cần quá nhiều tư thế khác nhau hay kĩ thuật của người con gái cũng khiến Hoắc Đông Thần vô cùng thỏa mãn, đâm sâu vài cái rồi giải phóng tinh hoa của mình. Phỉ Y Hân cũng vừa đạt cao trào, miệng nhỏ không ngừng há to thở dốc, cô còn nghe bên tai tiếng thở của Hoắc Đông Thần, chỉ là tiếng thở thôi mà cũng khiến Phỉ Y Hân bị mê hoặc. Cô nhẹ nhàng xoay người lại ôm hắn, ghì đầu hắn xuống mà hôn. Kỹ thuật hôn của Phỉ Y Hân đã tiến bộ rất nhiều, ít nhất lúc này đây Hoắc Đông Thần không hề muốn rời môi cô dù chỉ một khắc. Hắn bế bổng cô đặt lên giường, vừa hôn vừa cởi váy dài của cô ra, sau đó lại cởi luôn đôi giày cao gót vướng víu. Nhịp thở của Phỉ Y Hân vẫn chưa đều lại nên hắn đành luyến tiếc thả môi cô ra để cô lấy lại nhịp thở. Còn mình thì cúi xuống hôn lấy nụ hoa trước ngực, rồi trượt dọc đến rốn cô, sau đó lướt nhẹ lên đùi... Cuối cùng hắn hôn lên đầu ngón chân thon nhỏ của cô. Phỉ Y Hân bị hôn khắp người cảm thấy lâng lâng, nhưng bây giờ cô lại bị hành động của hắn làm cho kinh ngạc. Hắn hôn ngón chân cô? Tên này... đừng có làm cô rung động như thế chứ! Đời này có mấy người đàn ông lại đi hôn chân phụ nữ? Hắn còn là người cao ngạo và lạnh lùng như thế nữa...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]