Phỉ Y Hân thẹn đến không nói nên lời, Hoắc Đông Thần đã đi đến bên cạnh cô từ bao giờ rồi:
"Là em quyến rũ tôi, đừng trách tôi!"
Nói rồi, hắn bế thốc Phỉ Y Hân lên, đi nhanh đến giường ngủ, mặc cho cô đang không ngừng la hét giãy giụa cùng hoảng sợ:
"Hoắc Đông Thần! Đừng như vậy, mau thả tôi xuống!"
Tấm lưng trần của cô dễ dàng cảm nhận được độ mềm mại của chiếc giường, sau đó là da thịt nóng bỏng của Hoắc Đông Thần áp sát vào ngực cô, áo choàng của hắn đã được cởi ra lúc nào cô cũng không hay biết!
Phỉ Y Hân lấy hai tay để đẩy hắn ra, vậy mà hắn cứ như một tảng thịt lớn, không mảy may ảnh hưởng, còn gắt gao đem hai tay cô chế trụ lên đỉnh đầu:
"Đừng quậy!"
Hai mắt Hoắc Đông Thần bắt đầu đục ngầu, nhanh chóng cúi người xuống hôn cô, tham lam hút hết vị ngọt trong khoang miệng cô.
Một tay hắn vẫn giữ lất tay cô, một tay lại đưa xuống thăm dò hoa huyệt, nhẹ nhàng vuốt ve nó, sau đó lại tìm đến cửa động, đưa một ngón tay vào khuấy đảo...
"Ưm..."
Miệng của cô phát ra tiếng kêu ám muội, cả người bắt đầu vặn vẹo, ma sát vào da thịt hắn, nếu không phải lúc này cô và hắn vẫn đang hôn nhau cuồng nhiệt, chỉ sợ cô sẽ còn kêu lớn hơn nữa.
Ngón tay của hắn như có ma thuật khiến thần kinh cô tê dại, nơi đó thật ngứa ngáy, nhưng lại mang cho người ta một cảm giác lạ lùng, rất muốn hắn tiếp tục!
Ban đầu ngón tay của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437242/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.