"Tôi đặc biệt chỗ nào?" Phỉ Y Hân là lần đầu tiên trong một ngày có nhiều sự bối rối như vậy, lập tức tránh ánh mắt của hắn.
Hoắc Đông Thần chậm rãi đi về phía bàn làm việc của cô, một tay chống lên bàn, một tay lại giữ chặt cái cằm thon gọn của cô, bắt cô nhìn về phía mình. Phỉ Y Hân vẫn đang bị bất ngờ với hành động của hắn, cũng không dám nhúc nhích...
"Tôi thấy em rất hợp với tôi đấy!"
"Đó... đó là chuyện của anh! Tránh ra cho tôi làm việc!" Phỉ Y Hân thầm rủa hắn trong lòng, dám để cô rơi vào tình trạng không biết trả lời thế nào sao!
Hoắc Đông Thần cười lên sảng khoái, hôm nay nhiều lần thấy cô bối rối vì hắn, trong lòng đột nhiên có cảm giác vui vẻ, rất thành tựu!
"Em thì có việc gì chứ? Đừng quên tôi còn đang huấn luyện em đấy!" Nói rồi hắn kéo cô lại bàn làm việc của hắn, tiếp tục lật tài liệu ra, hăng hái chỉ cho cô từng chút một. Nhưng mà...
"Anh bỏ cái tay đang đặt lên eo tôi ra ngay!" Hắn có thật sự là Hoắc tổng hay không vậy?
"Đã hiểu chỗ này chưa?" Hoắc Đông Thần vẫn chỉ tay vào tài liệu.
Mẹ nó! Cứ đùa với tôi đi!
Phỉ Y Hân liền gạt mạnh tay hắn ra, đi đến đối diện hắn ngồi xuống:
"Dương Mỹ Na có thật là em họ anh không?"
Hoắc Đông Thần nhíu mày nhìn cô:
"Cô ta là ai?"
Phỉ Y Hân lắc đầu, thật tội cho cô quá Dương Mỹ Na...
-----------------
Tối hôm đó, những nhân viên trong Hoắc Viễn đều nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437224/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.