Du Chu theo chân hoàng tử tiến vào phòng ngủ của chàng, không hề tò mò mà ngó ngàng xung quanh, chỉ lẳng lặng ngồi xuống uống trà, chờ hoàng tử trả mảnh vảy.
Hoàng tử vào trong nhà, lấy chiếc hộp ngọc ra. Dĩ nhiên chàng sẽ không đưa vảy cho Du Chu, đó vốn dĩ chẳng phải thứ thuộc về Du Chu, chàng chỉ đưa cho Du Chu chiếc hộp rỗng mà thôi. Chàng cầm hộp ngọc sải bước ra ngoài.
Du Chu đang nhâm nhi tách trà, thấy chàng đi ra, bèn bật dậy nhìn về chiếc hộp ngọc trong tay chàng.
Hoàng tử đưa hộp ngọc cho em, nhân cơ hội Du Chu toan mở hộp lấy vảy bèn rút thanh gươm ra, đâm thẳng về phía Du Chu. Du Chu chưa bao giờ bị tấn công độc ác kiểu này, em nhất thời quên tránh né, ngây người đứng tại chỗ chứng kiến mũi gươm dần đến gần mình.
Keng!
Tiếng gươm báu sắc bén rơi xuống đất khiến Du Chu hoàn hồn. Em nâng mắt nhìn, chỉ thấy hoàng tử bụm cánh tay ngã lăn kềnh ra đất, trông đau đớn muôn phần. Một bóng hình cao ráo đứng cản trước mặt em, trông dữ dằn thế kia không phải Thiệu Vinh thì là ai? Tay chân Du Chu dần lạnh ngắt, vươn tay túm vạt áo Thiệu Vinh, khẽ hô:
– Ngài phù thủy?
Thiệu Vinh xoay người, rủ mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng bệch của Du Chu. Hắn xụ mặt quát:
– Ngươi mò đâu ra lá gan đi theo kẻ khác một mình hả? Đần độn như ngươi khéo bị người ta giết chết cũng đếch ai phát hiện ra đâu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-cuu-tat-phan/3096095/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.