Hai ngày nay Giản Yên vẫn cảm thấy eo của mình đau nhức đến dữ dội, nàng đoán rằng có thể là vì đóng phim nhiều dẫn đến mệt mỏi quá độ. Vốn dĩ ngày hôm qua Tô Tử Kỳ cũng đã hẹn khám với bác sĩ Lục, chuẩn bị buổi trưa sẽ đến, ai ngờ lại phải đến bệnh viên sớm hơn dự kiến. 
Trên xe, Tô Tử Kỳ thỉnh thoảng quay đầu: "Yên Yên, vẫn ổn chứ?" 
Giản Yên ngồi ở bên cạnh ghế tài xế, sắc mặt nàng chưa bao giờ trắng xám như vậy, tâm trạng lúc này giống hệt như lúc nàng mới vừa biết bản thân mình mang thai vậy, mờ mịt thất thố, vô cùng bất lực. Trước đây nàng lúc nào cũng trách đứa nhỏ này đến không đúng lúc, bây giờ nghĩ đến đứa nhỏ này thật sự có thể sẽ bị mất đi, nàng vẫn không ức chế được loại khủng hoảng kia ở trong lòng, so với lần làm phẫu thuật kia thì còn nghiêm trọng hơn. Lần kia nàng đã chuẩn bị sẵn sàng, không có ý định giữ lại đứa nhỏ này, tuy rằng vô cùng đau đớn, thế nhưng nàng không đến nổi đau đớn giống như bây giờ. 
Tay chân lạnh lẽo, toàn thân run nhẹ, nàng đã chấp nhận đứa nhỏ này đến, đã tưởng tượng đứa nhỏ này tồn tại trong cuộc sống sau này, nàng thậm chí còn bắt đầu suy nghĩ về sinh hoạt của hai người hoặc là ba người, nếu như giờ khắc này mất đi đứa nhỏ này-- Giản Yên cắn chặt răng, khó chịu không lên tiếng, Tô Tử Kỳ ngồi ở bên cạnh lo lắng cất giọng nói rõ từng chữ: "Yên Yên, nhìn chị." 
Giản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-cuu-bat-phan/501376/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.